Nhã Uyên nhanh chóng kéo Như Nguyệt đi, ra khỏi thành cô đột nhiên dừng lại.

- Ta đói quá, bay không nổi nữa.

- Ngươi vừa mới ăn sáng xong mà, đừng có lười nữa.

- Không phải, ta có ăn thức ăn của con người cũng đâu có tác dụng, ta là Huyết Quỷ chứ có phải người đâu.

- Vậy giờ ngươi muốn cái gì?

- Máu tươi a.

- Của ta được không?

- Được, từ từ, của cô?

- Ừ, chứ bây giờ có thứ gì khác để ngươi ăn đâu.

- Vậy ta không khách sáo nữa.

Nhã Uyên để lộ ra hai cái răng nanh nhọn hoắc, cắn nhẹ lên tay Như Nguyệt làm nàng khẽ kêu lên một tiếng.

- Sao vậy, đau à?

- Không sao, ngươi cứ tiếp tục đi.

Nhã Uyên tiếp tục, nhưng cũng chỉ uống vừa đủ để hoạt động bình thường.

Cô lấy ra Hồi Xuân đan ra, đưa cho Như Nguyệt.

- Uống vào đi, nó sẽ giúp cô hồi phục.

- Cảm ơn.

Giọng điệu nàng vẫn lạnh băng, không một chút cảm xúc.

Nhã Uyên hóa về chân thân, có đôi cánh nên bay cũng dễ dàng hơn.

Như Nguyệt đem sát khí hóa dực, đôi cánh đỏ rực màu sát khí.

Cả hai dùng tốc độ cao nhất bay về hướng tông môn, trong lòng Nhã Uyên nóng như lửa thiêu.

Cô thầm mong không có chuyện gì xảy ra với Bạch nhi.

Ròng rã bảy ngày, cuối cùng cô cũng về đến tông môn.

Trong bảy ngày này, sáng liên tục di chuyển, buổi tối lại vẽ phù chú đến sáng, tích lũy một lượng lớn linh phù.

Gần đến tông môn, Nhã Uyên chuyển về nhân dạng, Như Nguyệt cũng không thắc mắc về chuyện này vì nàng thừa hiểu, một yêu thú như cô bị tu sĩ chính đạo phát hiện thì cái kết chỉ có chết.

- Kẻ đến là ai?

Nhã Uyên lấy lệnh bài chúng minh thân phận ra, đệ tử canh cửa liền cung kính.

- Sư tỷ tha lỗi, ta không cố ý.

- Không sao, chuyên tông môn chiến tranh ra sao rồi.

- Dạ sư tỷ, mọi người đang chiến đấu ở phía bắc tông môn, cứ điểm Tân Lục.

- Được rồi, cảm ơn đệ.

Nhã Uyên không nghĩ ngợi nhiều, liền bay về phía đệ tử kia vừa chỉ.

Như Nguyệt cũng bay theo, thấy Nhã Uyên vội vã như vậy, nàng cũng biết người tên Bạch nhi kia rất quan trọng với cô.

Đến nơi, cảnh tượng hỗn chiến trước mắt càng làm Nhã Uyên lo lắng hơn.

Cô dựa theo khí tức mình để lại trên người Bạch nhi để tìm nàng.

- Bạch nhi!

Nghe thấy có người gọi mình, Bạch nhi liền nhìn ngó xung quanh tìm kiếm.

- Nhã Uyên tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng về rồi.

- Có chuyện gì xảy ra vậy?

- Bốn tông môn lớn đang công kích vào Thái Ất Chân Tông, chúng ta đang cố gắng chống đỡ nhưng không chống nổi.

Tứ đại tông môn dưới Thái Ất Chân Tông gồm có Kim Cang Phật Tông, Linh Kiếm Thần Tông, Linh Linh Lung Tông và Long Hổ Tông.

Cả bốn tông môn này hợp sức lật đổ Thái Ất Chân Tông đã chiếm vị trí đệ nhất tông mấy trăm năm.

Trước đây, e ngại tông chủ bán bộ Độ Kiếp kì của Thái Ất, các tông khác không dám đơn lẻ công kích.

Bây giờ lại liên kết tấn công, chứng minh chúng đã lên kế hoạch từ lâu.

- Thái Ất, tông môn của ngươi đứng đầu trăm năm nay, đã đến lúc nên đi xuống rồi. Cho dù ngươi có đột phá Độ Kiếp thì cũng không thể nào

chiến thắng được cả bốn người chúng ta. - Tông chủ Linh Kiếm Thần Tông đe dọa.

- Các ngươi bảo ta đi xuống, các ngươi nghĩ quá đơn giản.

Thái Ất tông chủ đột nhiên có biến hóa, bộc phát ra áp lực cực lớn, thiên địa chấn động, dị tượng xuất thế.

- Hắn đột phá Độ Kiếp rồi, chẳng phải Đại Thừa là cực hạn của hắn rồi không phải sao.

- Đột phá thì sao chứ, chúng ta cả bốn đều là Đại Thừa đỉnh phong, còn không đánh lại hắn.

Phần các đệ tử phía bên này, đệ tử của tứ tông đã bắt đầu công kích.

Nhã Uyên không quan tâm đến sống chết của ai, chỉ lo bảo vệ cho Bạch nhi và Như Nguyệt.

- Tỷ tỷ, tỷ có thể giúp mọi người được không, ba năm tỷ không có ở đây mọi người đều đối xử với ta rất tốt.

Nhìn vẻ mặt cầu xin của nàng, cô chỉ đành đồng ý mà lao lên tiền tuyến.

- Như Nguyệt, giúp ta bảo vệ Bạch nhi.

- Được rồi, ngươi yên tâm. Có ta ở đây đảm bảo không ai làm hại được nàng ta đâu.

Nhã Uyên tay hóa Ma Liêm, đặc tính cũng được kích hoạt.

Cô đi đến đâu, địch chết như rạ.

Một lượng lớn đệ tử chết dưới tay cô, tuy chỉ là Trúc Cơ tu sĩ, ít có Kim Đan.

- Ma Liêm, Cự Hóa.

Ma Liêm trên tay Nhã Uyên dần dần to lên, một chiêu trực tiếp giết chết hơn mấy trăm đệ tử.

Đệ tử Kim Đan kì của tứ tông nhìn thấy cô tàn sát huynh đệ đồng môn liền xông đến.

- Ngươi dừng tay lại cho ta. Ngươi dám giết người của tứ tông, ngươi phải chết...

Nhã Uyên không quan tâm, một liêm chém đôi tên Kim Đan sơ kì vừa cất lời.

- Kẻ nào muốn động đến tông môn này, ta chiến với kẻ đó.

Nhã Uyên nhìn lại phía Bạch nhi, bỗng nhiên sắc mặt cô tối đen lại.

Một đám Kim Đan đang tấn công vào vị trí của Như Nguyệt và Bạch nhi.

Cô lao về phía họ, nhưng không kịp.

Bạch nhi yếu hơn đã bị thương nặng ngất đi, Như Nguyệt nhờ có Thiên Địa Chân Tự nên chỉ bị thương nhẹ, những cũng sắp không trụ nổi.

- Ma Thần Thích, đặc tính ăn mòn.

Nhã Uyên chuyển Ma Liêm thanh hai thanh chủy thủ, ban cho đặc tính ăn mòn.

Cô lao đến, trực tiếp đoạt mạng hơn năm Kim Đan kì, đến kim đan trong cơ thể cũng bị ăn mòn.

- Bạch nhi sao rồi? Còn cô nữa.

- Nàng ta đỡ cho ta một chưởng, thụ thương ngất đi rồi. Ta nhờ vậy mà chỉ bị thương nhẹ.

Nhã Uyên lấy đan dược trị thương đưa cho Như Nguyệt, rồi đến bên Bạch nhi.

Cô rạch cổ tay mình cho máu chảy ra, nhỏ cho Bạch nhi uống vào.

Vết thương của nàng dần hồi phục, nhưng vẫn không tỉnh lại.

- Như Nguyệt, ngươi vẫn dùng được "Sát" đúng không?

- Vẫn được, thương thế của ta cũng hồi phục nhiều rồi.

- Vậy ngươi dùng sát khí bảo vệ những người mặc y phục giống Bạch nhi và ta, cố gắng để họ tránh xa ta nhất có thể.

- Ngươi muốn làm gì?

Nhã Uyên không nói gì, lấy ra một giọt tinh huyết đưa cho Như Nguyệt.

- Giữ thứ này giúp ta, nhớ đừng làm mất.

- Được.

Như Nguyệt không biết cô muốn làm gì, nàng chỉ đành nghe theo cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play