《Mỗi người cố gắng.》
Tinh Mạc Già khó chịu nhấc mi mắt, y vẫn đang sốt, cả người nóng bừng, đầu xoay mòng mòng, cảnh vật trước mắt xoay thành hình xoắn ốc, còn rất nhòe.

Y nhắm tịt mắt lại, không muốn để mấy hình ảnh đã nhòe lại còn xoắn hết lại với nhau này dung nạp vào bộ não gây khó chịu cho cái đầu đáng thương của mình.
Cổ họng y bỏng rát, khô khốc, cứ như đã mấy ngày liền y không có một giọt nước vào người.

Tinh Mạc Già nhổm dậy, sờ soạ.ng trên cái tủ nhỏ đặt ở đầu giường, cầm lấy bình nước tu ừng ực.
Khó chịu quá.

Tinh Mạc Già nhíu mày.
Dị ứng gì đó thật chán ghét mà.
Y vô tình sờ vào túi quần, thấy nó cộm lên, lôi ra thì thấy là mấy ống tiêm tự động epinephrine và mấy viên thuốc dị ứng khác.
Tinh Mạc Già: "..."
Phải rồi, mình vẫn luôn chuẩn bị sẵn để phòng ngừa bất kì trường hợp ngoài ý muốn nào, nhưng ban nãy khó chịu quá, đầu óc mơ mơ màng màng chả nghĩ được gì, quên mất bản thân có chuẩn bị sẵn thuốc, lại đi hao phí tinh thần lực sử dụng Hộp Cứu Thương Đa Năng.
Đầu óc y vẫn còn choáng váng, cất thuốc lại vào túi quần, ngã ngửa ra giường.

Một tay y gác lên che mắt, hơi thở rối loạn, thở hổn hển nằm trên giường.
Tiêu rồi, lại chìm vào biển sâu rồi.

Cũng may đã thoát ra khỏi bóng tối, biển sâu vẫn tốt hơn so với bóng tối nhỉ.

Ít ra ở đó có Đêm Đêm chưởng quản biển sâu và Lance mặt dày theo vào.

Tinh Mạc Già mơ hồ nghĩ.
Thần vị Tà Thần nằm trong trái tim y lặng lẽ tỏa ra thần lực, thần lực này dần dần dung hợp với linh lực vốn có của Tinh Mạc Già, từ từ chuyển hóa linh lực thành thần lực.

Viên đá hình đôi cánh đen ngày càng khảm sâu vào trái tim thanh niên ngân phát tử mâu, linh hạch trong đan điền mơ hồ có biến đổi.

Huyết mạch của y đột nhiên sôi sục dữ dội, những đường vân màu bạch kim xuất hiện khắp cơ thể, máu màu đỏ tươi hơi phai nhạt đi màu sắc vốn có, chuyển thành màu vàng, một màu vàng kim lộng lẫy, tuy nhiên chỉ mới đổi màu một chút ít nên máu của Tinh Mạc Già vẫn là màu đỏ thẫm.
Hư ảnh cửu vĩ hồ màu trắng với đôi cánh sau lưng hiện ra, một đôi cánh đen xuất hiện trong hư không bao trùm lấy cả Tinh Mạc Già và hư ảnh cửu vĩ hồ, hình thành một cái kén màu đen tuyền.

Sức mạnh của mặt trăng, mặt trời và các vì sao cuồn cuộn không ngừng bao phủ lấy kén, tiến vào cơ thể thanh niên ngân phát tử mâu nằm trong đó.
Yến Mạc Thù đang quét nhà đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía phòng ngủ.
Huyết mạch sắp tiến hóa hoàn toàn sao? Không chỉ vậy, em ấy đang dần trở thành Tà Thần.

Cũng không biết là trở thành Tà Thần hay trở lại làm Tà Thần nữa.
Buổi tối là thời khắc đi săn của tang thi, nhưng hôm nay tất cả tang thi trên thế giới từ có ý thức đến không có ý thức đều đồng loạt dừng lại công việc mình đang làm, nhìn về phía nơi Tà Thần đang ở.

Trong đôi mắt của chúng từ vô hồn đến những cảm xúc phong phú khác dần dần biến đổi thành sùng bái cuồng nhiệt.

Đến cả tang thi vương như Bùi Kinh Thế cũng không nhịn được mà xuyên qua cánh cửa gỗ nhìn Tinh Mạc Già với ánh mắt điên cuồng và sùng bái.
Sùng bái Tà Thần nói riêng và các Ác Thần nói chung, đó là thiên tính của tất cả những sinh vật hắc ám.
Trật Tự ngồi vắt vẻo trên cây cao, mặt không biểu cảm quan sát hết thảy những sự vật sự việc có trong thế giới mình cai quản.

Vị khách mới tới có chỉ số may mắn âm vô cùng này dường như là một nhân vật không thể dây vào.

Chỉ hy vọng khi y ra tay có thể hạ thủ lưu tình một chút, đừng để thế giới này sụp đổ là được.

Còn đâu y muốn làm gì thì làm, Trật Tự cô quản không được.
Mặt trời dần ló dạng ở phía Đông, một ngày mới lại bắt đầu, tuy tận thế đã bắt đầu được hai mươi tư năm, hẳn là những người còn sống sót đã thích nghi được với hoàn cảnh ác liệt của tận thế nhưng bầu không khí vẫn luôn u ám, ảm đạm, dù bầu trời cực kì quang đãng cũng không thể khiến tâm trạng người sống tốt lên.

Hai mươi tư năm, người sống mạnh lên, tang thi cũng mạnh lên, hơn nữa số lượng còn vượt xa so với người sống.

Môi trường ngày càng khắc nghiệt, vẫn chưa thấy được cải tạo tốt lên tí nào, chỉ có ngày càng kém đi, rất nhiều đất đai không thể trồng trọt được nữa, nguồn nước đa phần đều bị ô nhiễm không thể dùng được, nước trở nên cực kì khan hiếm.

Đồ ăn thì phe sinh mệnh vẫn có, các loài thực vật các căn cứ sống sót cố gắng lưu giữ, cải tạo đất để trồng và thực vật trong rừng sinh mệnh hoặc mọc ở bìa rừng là thức ăn chính của người sống, người sống bây giờ ăn thực vật là chủ yếu, thịt rất hiếm, chả mấy ai ăn được.

Bây giờ hoàn cảnh môi trường ngày càng khắc nghiệt, thực vật cũng không sống nổi, đồ ăn bắt đầu cạn kiệt, người sống đã bước nửa bước về phía trước trên bờ vực diệt vong.
Trốn trong nhà kho của căn cứ sống sót lớn nhất, Lucia Black cau mày ngồi gặm bắp ngô chín già được luộc chín, tay cầm cốc nước luộc thi thoảng lại uống ngụm do ngô có hơi cứng, nhai không được hoặc mắc nghẹn.
Thân phận anh mang lại là một tội phạm bị truy nã trong căn cứ, hiện tại chỉ có thể trốn chui trốn lủi khắp nơi.

Anh thì chỉ biết võ phòng thân, đánh một hai người còn được chứ cả đám người bao vây thì anh đánh không nổi, chỉ có nước khoanh tay chịu trói.

Tuy thân phận hiện tại là tội phạm nhưng nó cũng đem lại lợi ích lớn cho Lucia.
Anh mở điện thoại ra, ấn vào mục album, bên trong có hơn chục tấm hình mới chụp, nội dung lại là một bí mật động trời, dù không quá đầy đủ nhưng chỉ cần những thứ này bị lộ ra thì sẽ gây náo loạn toàn thế giới.

Chính nhờ những tấm ảnh này mà Lucia đã thay đổi nhiệm vụ chính của mình, từ trả lời biến thành tang thi rốt cuộc là tốt hay xấu thành đi tìm nguyên nhân tận thế diễn ra.

Về cơ bản, hẳn là trả lời câu hỏi sẽ dễ hơn, nhưng nếu làm nhiệm vụ mới này thì phần thưởng sẽ kếch xù hơn.

Hơn nữa, thực trạng hiện tại của phó bản này và những nội dung mà thân phận Lucia đang có lấy được khiến anh không thể không lo lắng.

Phó bản này giống như tương lai của Trái Đất vậy.

Là tương lai xa hay gần thì Lucia không biết, nhưng thực trạng hiện tại của môi trường trên Trái Đất rất dễ xảy ra những điều không lường trước được.

Lucia có cha và bà ngoại là cảnh sát, họ đã cống hiến rất nhiều cho tổ quốc, vậy nên anh cũng được thấm nhuần tư tưởng vì dân vì nước dù anh không phải cảnh sát, vậy nên cũng suy nghĩ khá sâu xa trước thực trạng hiện tại của Trái Đất.

Lucia xoa mi tâm, gặm một mồm bắp ngô to, nhìn ra bên ngoài qua khe nhỏ của cửa sổ.

Không biết có bao nhiêu người cùng vào phó bản này với anh nữa.
Ekaterina vươn vai ngồi dậy, cô bước xuống chiếc giường gỗ cũ kĩ, cẩn thận đi tới cửa nhà, thông qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài, thấy không có tang thi thì nhẹ nhàng mở cửa ra ngoài.
Nơi cô xuất hiện là một khu đất trống trải, phải đi hai trăm mét mới thấy một ngôi nhà nhỏ hai tầng, tang thi xung quanh cũng không nhiều, hơn nữa đều là tang thi cấp thấp nên hành động không nhanh nhẹn, thân thủ Ekaterina rất tốt nên hoàn toàn có thể tự mình giải quyết những tang thi này.

Thân phận cô có trong phó bản này là một đặc công ngầm, giống với nghề nghiệp ở Trái Đất của cô, nhiệm vụ mà nguyên chủ tiếp nhận là bảo vệ một viên nghiên cứu bí mật của chính phủ, vị trí cụ thể của viện nghiên cứu nguyên chủ cũng không biết rõ vì cô ấy nhận nhiệm vụ bảo vệ vòng ngoài.
Ekaterina không quá quan tâm nhiệm vụ của nguyên chủ, theo cô suy đoán thì tận thế đã diễn ra khá lâu rồi, giờ còn ai quan tâm cái viện nghiên cứu bí mật này nữa.
Nhưng bây giờ cô không thể không qua tâm.
"Vụt!" Một bóng đen từ đằng xa nhào vào Ekaterina, cô nghiêng người né tránh, bình thản tiếp tục do thám xung quanh.
"A a..."
Thứ vừa nhào vào Ekaterina là một tang thi nữ mặc áo blouse trắng, có vẻ là một nghiên cứu viên.

Tang thi nữ này không có làn da nứt nẻ, quần áo bẩn thỉu nát bét, máu me đầy người như những tang thi khác mà vẻ ngoài của nó không khác gì người bình thường, nhưng đôi mắt không có lòng trắng và móng tay nhọn màu đen đã nói rõ đây là một tang thi.
Tuy là tang thi nhưng nó lại không quá hứng thú với máu thịt, ngược lại rất tò mò với thế giới xung quanh, ham chơi ham vui, nghịch cái này mò cái kia, như một đứa trẻ.

Ngay ngày đầu tiên vào phó bản tang thi nữ này đã bám chặt vào người Ekaterina như gấu Koala khiến cô cứng người, còn tưởng bản thân phải mất mạng rồi, nhưng tang thi nữ lại không cắn Ekaterina, ngược lại cọ cọ cô, coi cô thành gối ôm.

Quan sát một hồi, Ekaterina thấy tang thi nữ này sẽ không gây hại cho mình, hơn nữa còn có thể dọa nạt các tang thi khác nên cô cũng mặc kệ tang thi nữ quấn lấy mình, nhưng đề phòng vẫn là phải có.
"Mirala." Ekaterina gọi.
Tang thi nữ nghe cô gọi, lập tức vui vẻ chạy lại.
Mirala Jessica, đây là tên của tang thi nữ này.
Ekaterina cảm thấy viện nghiên cứu mà Mirala công tác trước khi biến thành tang thi hẳn có liên quan mật thiết tới tận thế, vì trong thời gian ngắn ngủi tiếp xúc với Mirala, nhiệm vụ chính của Ekaterina đang dần thay đổi.

Cô không phải quá thích mạo hiểm nên chỉ muốn thông quan nhanh chóng để trở về Trái Đất, nhưng nội dung mơ hồ của nhiệm vụ chính sắp thay đổi hoàn toàn khiến cô từ bỏ ý định này.
Vladimir, Lucas, Vineveil và Eclairerous cùng xuất hiện trong một khu đô thị lớn khá gần với căn cứ sống sót lớn nhất.

Họ nhanh chóng hội họp với nhau, cùng thảo luận về nhiệm vụ chính.

Nhiệm vụ chính của họ ngay ngày đầu tiên đã thay đổi, vì thân phận họ đang có khá đặc biệt.

Họ hiện là những nghiên cứu viên nòng cốt của viện nghiên cứu bí mật của chính phủ, hiện đang nghỉ phép.

Nói là nghỉ phép nhưng thực ra là bị giam lỏng, dường như họ phản đối nghiên cứu của chính phủ nên bị giam lại, đề phòng họ lộ ra tin tức về viện nghiên cứu.
Ngủ hết cả một ngày Tinh Mạc Già mới tỉnh, y mơ màng ngồi trên giường, cái kén tạo bởi đôi cánh đen đã biến mất, cả căn phòng không có gì thay đổi, ngoại trừ thanh niên đang ngơ ngác trên giường.
Tinh Mạc Già cảm thấy sau mông có thứ gì đó ngọ nguậy, y đưa tay ra sau bắt lấy thì túm phải một đống lông xù mềm mại, sau đó tám cái lông xù khác vươn ra cuốn lấy y.

Trên đầu, một đôi tai nhọn lông trắng mềm mại hơi giật giật, trong khoang miệng, răng nanh của y dài hơn trước một chút và nhọn hơn, móng tay cũng cứng cáp hơn, sau lưng là một đôi cánh trắng mở rộng.

Nếu Tinh Mạc Già mở mắt ra đi soi gương thì sẽ thấy đồng tử màu tím của y đã dựng ngược lên.
Tinh Mạc Già: "???"
Y đây là làm sao vậy?!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play