Có lần ngoài ý muốn, cả đời hắn tầm thường sẽ đi xuống, tìm một bạn đời tương tự, kết hôn và sinh con.

Nhưng mà, hắn gặp được hệ thống, trở thành một người khác. Dù vậy, bên trong hắn là một người tầm thường, tự ti. Bề ngoài có thể thay đổi, nhưng bên trong không dễ thay đổi.

Có lẽ sự xa lánh của hắn đã khiến bên kia nhận ra, và người đó không thể tiếp cận hắn được nữa. Nhưng người bên kia rời đi trước, Hứa Ngôn Thừa mới nhận ra rằng bên kia vẫn đang nghĩ về mình. Cho dù đó là sự bảo vệ mà hắn không nhận ra, hay một phần cổ phần thuộc về hắn.

Ánh mắt âm trầm của Tần Thiên Hòa, trên mặt đối phương hiện lên cảm giác mất mát như một người nào đó, hơn nữa, người kia rất có thể cùng đối phương có tình cảm vướng mắc.

Một con tôm được lột đã ở trong chén, đã cắt đứt suy nghĩ của Hứa Ngôn Thừa.

"Ngươi....." có mục đích gì, vì sao lại đối xử tốt với hắn?

"Ngươi muốn ta giúp sao?"

"Ừm"

"Vậy thì hãy thử thích tôi đi"

Cái.... Sao?

Một lần nữa Hứa Ngôn Thừa không biết phải làm sao, nam nhân đã quay đầu, mà thong thả sử dụng cơm, chậm rãi mà sử dụng món ăn, cô hầu muốn tiến lên bóc vỏ tôm, nam nhâm vụng về bóc vỏ tôm bằng ngón tay thon dài và mảnh khảnh của mình.

Lại là một nam nhân kì quái.

"Tôi đã nhờ người làm rồi, ngươi còn yêu cầu gì cứu trực tiếp nói" Nam nhân tiếp tục nói.

"Được sao?"

"Ừ"

"Nếu như ngươi không coi trọng ta, ta sẽ không đem những người khác đặt ở bên người"

Sự hung hăng trong mắt người đàn ông cực kỳ mạnh mẽ, Hứa Ngôn Thừa cúi đầu xuống.

"Ngươi chỉ cần tiếp nhận ta đối xử tốt với ngươi là được rồi".

Tần Thiên Hòa ở trong cùng dự đoán, Hứa Ngôn Thừa không có biểu lộ chán ghét, căm hận, đó là một bất ngờ lớn đối với anh ấy.

Hứa Ngôn Thừa đột nhiên nghĩ đến: Hắn có phải OOC hay không?

Nếu là nguyên chủ, gặp được tình huống này sẽ khuất phục, hay là phản kháng?

Không có người cho chính mình đáp án. Bất quá, chỉ cần không có nguời phát hiện,

"Đây là phòng ta".

Hứa Ngôn Thừa nghe vậy ngẩng đầu đem ánh mắt nghi ngờ lên trên người đối phương.

"Ngươi cùng ta ở cùng nhau".

Phòng lớn như vậy, chẳng lẽ đến phòng dành cho khách cũng không có?

Hứa Ngôn Thừa không đem thắc mắc của mình hỏi ra, tự nhiên không có người trả lời. Hứa Ngôn Thừa không đem quần áo của chính mình. nhưng mà phát hiện tủ quần áo của hắn số đo không thuộc về nam nhân.

"Quản gia chuẩn bị".

"Cảm ơn" Hứa Ngôn Thừa khách khí mà trả lời.

"Đối với ta, ta không muốn ngươi nói lời cảm ơn" nam nhân từ trên cao nhìn xuống "Ta càng thích ngươi nói với ta một câu, thích".

"Ta thực thích" Hứa Ngôn Thừa biết phải nghe lời.

Động tác của nam nhân dừng lại, cuối cùng không nói cái gì nữa.

Phòng tắm là loại thủy tinh trong suốt, hơi nước mờ mịt, xem không rõ. Nam nhân không có đóng cửa, mơ hồ có thể thấy được hình dáng cường tráng, cao lớn của nam nhân.

Hứa ngôn thừa nhìn một hồi, bên tai hơi hơi nóng lên, dời tầm mắt đi.

Bên trong, rất nhanh Tần Thiên Hòa đi ra, chuẩn bị tốt quần áo đem tới cho Hứa Ngôn Thừa nhận, ý bảo đối phương đi vào.

Tiếng nước từ phòng tắm thưa thớt truyền đến, Tần Thiên Hòa bị âm thanh khác thường này quấy rầy đến mức không thể tập trung tinh thần.

Cánh cửa mở "Cạch" ra một tiếng, bên trong chàng trai trẻ chậm rãi bước ra với một chiếc áo ngủ. Cổ áo ngủ hơi mở rộng, lộ ra một mảng lớn làn da trắng nõn của thanh niên, xương quai xanh tinh tế lộ ra rõ ràng.

Quản gia, tựa hồ đối với hắn phân phó có một nghĩa lí giải khác, bất quá Tần Thiên Hòa cũng cảm thấy như vậy khá tốt.

"Tới đây" Vỗ vỗ bên cạnh giường trống, Tần Thiên Hòa ra lệnh cho thiếu niên đi lên.

Mặc dù, Hứa Ngôn Thừa có hiểu biết hời hợt về mối quan hệ giữa đàn ông, nhưng hắn sẽ không mẫn cảm đến hai cái đại nam nhân ở chung phòng thân thể bảo lộ sẽ không ổn.

Cho nên hắn thập phần ngạc nhiên vì bị bế lên giường.

Cổ áo bởi vì chính vì động tác của mình mà mở rộng ra, hiện ra càng nhiều cảnh xuân, thanh niên không hề có cảm giác, làm xong dựa vào đầu giường nhìn về phía nam nhân.

Tần Thiên Hòa cùng ánh mắt nóng rực, Hứa Ngôn Thừa ẩn ẩn cảm thấy ánh mắt đối phương có chút đáng sợ, phảng phất...... Muốn đem hắn hủy đi ăn no bụng. Nhưng mà nhìn xem, đối phương đã khôi phục lại bộ dáng ban ngày.

Hai người nói chuyện rất nhiều, nói đúng ra, là nam nhân hỏi, hắn đáp. Trong bất tri bất giác, thân thể của Hứa Ngôn Thừa bất giác thả lỏng, thần thái cũng càng thêm tự nhiên.

Ánh mắt bình tĩnh của Tần Thiên Hòa, nhưng đối phương quá mức hung hãn, Hứa Ngôn Thừa theo bản năng giữ một khoảng cách nhất định với đối phương.

"Ngủ đi" Tần Thiên Hòa đột nhiên nói ra, Hứa Ngôn Thừa thấy thời gian trên điện thoại, vậy mà hơn 10 giờ.

Hắn thậm chí còn có chút chưa thỏa mãn.

Nằm xuống, nam nhân cường tráng vòng tay qua ôm eo hắn, thân thể Hứa Ngôn Thừa cứng đờ.

Nam nhân một tay ôm hắn, một tay xoa đầu, nói " Ngươi biết, hai nam nhân, muốn làm như thế sao?".

Hứa Ngôn Thừa nhất thời không có phản ứng kịp.

Một mảnh ấm áp dán lên trán, dần dần xuống phía dưới, Hứa Ngôn Thừa giật mình.

Hai nam nhân có thể làm sao?

Trên mặt thanh niên mờ mịt có thể thấy được, trong lòng Tần Thiên Hòa than nhỏ khẩu khí. Bộ dạng như vậy không hề có cảm giác, hắn ngược lại không xuống tay ngay.

Hôn đối phương một chút ở khóe môi, Tần Thiên Hòa ôn nhu nói "Ngủ đi".

Dùng một tay che lại đôi mắt ngơ ngác của Hứa Ngôn Thừa, tắt đèn, trong nháy mắt căn phòng tối sầm lại.

Hứa Ngôn Thừa có một giấc mơ, mơ thấy hai người đàn ông chồng lên nhau, thăng trầm...

Hắn làm thế nào mà mơ thấy giấc mơ này?

Hứa Ngôn Thừa cũng từng xem qua nhưng bên trong là một nam một nữ, hắn thế mà, đem một phương nữ tính kia tưởng tượng thành nam tính.

Càng xấu hổ chính là, dính nhớp một mảnh dưới thân. Hắn thế nhưng......

"Làm sao vậy? Mặt hồng như vậy?"

Một bàn tay đặt lên trán Hứa Ngôn Thừa, trên mặt Hứa Ngôn Thừa càng nóng.

"Không.... Không có gì" Hứa Ngôn Thừa ấp úng nói.

Như vậy một bộ dáng, mặc cho ai không tin, thân thể Tần Thiên Hòa ngang nhiên xông qua, Hứa Ngôn Thừa lập tức lùi về phía sau.

"Đừng...."

Động tác gian, một trận như có như không hương vị thổi qua chóp mũi, Tần Thiên Hòa ngơ ngẩn, ngay sau đó, ánh mắt nóng rực nhìn thẳng không ngừng lui về phía sau thanh niên.

Bàn tay to lớn với tới, người liền bị ôm lại, làm nỗ lực của đối phương biến thành phí công. "Ta bảo đảm ngươi mà lùi về sau một tí nữa thì liền ngã xuống".

Hứa Ngôn Thừa giãy giụa, "Ngươi buông ta ra."

Tần Thiên Hòa lập tức buông tay.

Thật là thu hoạch ngoài ý muốn.

Hắn cũng không làm rõ, đứng thẳng dậy rửa mặt. Từ phòng tắm ra, nửa mặt của thanh niên chôm trong chăn, một bộ dạng xấu hổ vô cùng.

"Ta ra ngoài nhìn điểm tâm hôm nay"

Thanh niên thở phào nhẹ nhõm, Tần Thiên Hòa giả bộ không thấy, kéo cửa ra, cho thanh niên lưu lại đầy đủ thời gian thanh lí.

Tần Thiên Hòa không nghĩ tới chính mình thực thích nam nhân, nhưng nhìn thanh niên này 15 phút, giới tính không còn quan trọng nữa. Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng thiếu gia vốn thích nữ nhân, như thế nào sẽ bắt cóc nàng, nhưng cuối cùng lại bị ngoài ý muốn.

Ban đầu, chàng trai trẻ không tỏ ra quá phản đối mối quan hệ bất thường này, lẽ ra anh ta nên nghĩ đến điều đó. Rất nhiều người đều là ẩn thân song sinh, thiếu niên biểu hiện làm Tần Thiên Hòa hiểu được, đối phương cũng là một trong số đó.

Sau khi tỉnh lại, sắc mặt Hứa Ngôn Thừa vẫn đỏ bừng, vẻ mặt mê man. Tần Thiên Hòanbiết lý do, nhưng không có bất kỳ hành động nào.

Thanh niên chính mình nghĩ kĩ, mới là tốt nhất.

Sau khi ăn sáng, Tần Thiên Hòa đặt một chồng tài liệu trước mặt Hứa Ngôn Thừa. Hứa Ngôn Thừa nhặt nó lên và xem xét nó một cách cẩn thận.

Tần Thiên Hòa không hổ danh là nhân vật giấu mặt trong cốt truyện, trong vòng chưa đầy một ngày đã điều tra cặn kẽ ân oán ân oán giữa hai nhà, thậm chí còn ghi lại quá trình chết chóc, kẻ chủ mưu và chứng cứ của cha mẹ nam chính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play