Cố Tư Nghiệp lý trí bình tĩnh 27 năm, lần đầu tiên cảm nhận được rõ ràng cảm giác vui sướng và thỏa mãn là như thế nào.

Ngay cả khi vừa mới xuất đạo đã bước lên đỉnh, ngay cả khi hắn đạt được hai danh hiệu nam diễn viên xuất sắc nhất cùng lúc, cũng chưa bao giờ có cảm xúc như hiện tại.

Cố Tư Nghiệp nghiêm túc nhìn Lâm Yên Nhiên.

Đối phương tốt đẹp như tranh vẽ, đôi mắt kia nhìn hắn chứa đựng lấp lánh ánh sao.

Khi sao băng rơi vào màn đêm, hắn ôm đối phương vào lòng, hôn nhẹ lên trán.

1

Cuối cùng hắn cũng đuổi kịp ánh sáng chói lọi và ấm áp này.

1

Lâm Yên Nhiên hoãn chuyến bay, hai người họ chỉ có thể đến khách sạn nơi Cố Tư Nghiệp đang ở để tạm thời nghỉ ngơi một đêm.

Nhưng vì chuyện fan tư sinh đi theo xe nên họ lại thay đổi nơi khác.

Khi Chung Tiêu đón hai người trong gara, nhìn Cố Tư Nghiệp vẫn tỏ ra vui vẻ sau khi bị theo đuôi không khỏi nổi da gà.

Đặc biệt là khi nhìn thấy hắn chân chó tháo dây an toàn cho Lâm Yên Nhiên, mở cửa xe lại sửa sang lại khăn quàng cổ sợ Lâm Yên Nhiên lạnh, chuông cảnh báo trong đầu Chung Tiêu đột nhiên vang lên.

2

Đương nhiên, lý do khiến anh ta luống cuống hoảng hốt căn bản không ở đây, dù sao thì chuyện Cố Tư Nghiệp thích Yên Nhiên, anh ta đã sớm biết rồi, đối phương làm như vậy với Yên Nhiên cũng không có gì kỳ quái.

Điều khiến anh ta không thể tiếp nhận nhất chính là khi Yên Nhiên xuống xe, Cố Tư Nghiệp đã vô tình vòng tay qua eo anh.

Tuy rằng chỉ là nhẹ nhàng đặt lên rất nhanh liền tách ra, thế nhưng!!

Yên Nhiên một chút phản ứng bài xích cũng không có, thậm chí còn cười với hắn một chút!!

Đùma

2

Trong một khoảnh khắc, Chung Tiêu đột nhiên có loại cảm giác cải trắng bị heo lụm rồi.

9

Chung Tiêu không trực tiếp xác nhận mối quan hệ của Cố Tư Nghiệp với Lâm Yên Nhiên, nhưng anh ta có thể nhìn thấy sự thay đổi trong mối quan hệ của hai người từ những thay đổi tinh tế này.

Sau khi ba người cùng nhau vào thang máy, Chung Tiêu đã luôn cố gắn biến mình thành người vô hình, trực tiếp đưa hai người vào cùng một phòng, nói xin lỗi với Lâm Yên Nhiên.

"Xin lỗi Yên Nhiên lão sư, trước đó tôi không suy xét chu đáo, chỉ đặt mỗi phòng của Cố lão sư."

Chung Tiêu châm chước ngữ khí, dùng dư quang nhìn qua Cố Tư Nghiệp.

"Ừm..... Phòng ở khách sạn này cũng hết rồi, nếu không ngại thì, cậu ngủ cùng Cố lão sư một đêm đi?"

Chung Tiêu nói xong, thấy khóe miệng Cố Tư Nghiệp nhếch lên.

5

Sau đó, anh ta lại nhanh chóng nhìn Lâm Yên Nhiên, muốn xem anh có biểu tình gì.

Kết quả lại phát hiện đối phương ôn hòa lễ phép gật đầu với mình cười cười, "Được, làm phiền Chung ca rồi."

Nói xong Lâm Yên Nhiên cũng nhìn Cố Tư Nghiệp, "Cũng quấy rầy anh, Cố lão sư ~"

Giọng nói Lâm Yên Nhiên giống như một cơn gió xuân, kéo mạnh trái tim của Cố Tư Nghiệp.

Hắn bật điều hòa phòng, thấp giọng cười nói, "Không quấy rầy."

Chung Tiêu một đường đều ăn cơm chó, âm thầm thở dài trong lòng.

Tiểu khả ái xinh đẹp lại lễ phép như vậy, Cố lão cẩu thật là phúc khí tám kiếp mới theo đuổi được cậu ấy!

Phun tào xong, anh ta lấy điện thoại ra.

Lão Cố độc thân nhiều năm như vậy, không yêu đương không kết hôn cũng rất đáng thương.

Bây giờ cây cổ thụ cuối cùng cũng đã nở hoa, thật không dễ dàng mới tìm được một người bạn trai ưu tú như vậy.

Nghĩ vậy, Chung Tiêu đăng bốn từ trên bài đăng trong vòng bạn bè ——

Sớm sinh quý tử.

10

Quấy rầy cặp đôi trẻ yêu đương, sẽ bị sét đánh đó.

Sau khi Chung Tiêu giải thích ngắn gọn một số chuyện cho hai người lại mang vài thứ họ cần đến, liền nhanh chóng chạy.

Để tiết kiệm thời gian yêu đương của Lâm Yên Nhiên, anh ta còn chủ động giúp đối phương liên lạc với người đại diện, nói đơn giải về chuyện gặp được fan tư sinh tối nay.

Sau đó anh ta trở về phòng bắt đầu chuẩn bị kế hoạch quan hệ công chúng để hai người công khai mối quan hệ hoặc bị đào ra trong tương lai.

2

Sau khi tiễn Chung Tiêu đi, trong phòng chỉ còn lại Lâm Yên Nhiên và Cố Tư Nghiệp.

Căn phòng Chung Tiêu đặt rất rộng và sang rộng, ngoài phòng ngủ chính còn có phòng ngủ thứ hai.

Lâm Yên Nhiên trực tiếp đi đến phòng ngủ phụ, cởi chiếc khăn quàng cổ xuống.

Ăn xong nồi lẩu cũng đã khuya, lại gặp fan tư sinh lăn lộn qua lại, hơn nữa ở bờ sông tỏ tình xong lại ngây người thật lâu, lúc về tới khách sạn đã hơn 1 giờ sáng.

Không khí ấm áp từ máy điều hòa trung tâm phả vào mặt vô cùng dễ chịu, nhìn chiếc giường êm ái, Lâm Yên Nhiên cảm thấy mí mắt không khỏi bắt đầu đánh nhau.

Anh cởi áo khoác ra chuẩn bị đi tắm và nghỉ ngơi.

Khi quay lại để cất áo, lại nhìn thấy Cố Tư Nghiệp đứng ở cửa.

"Cố lão sư, có chuyện gì sao?"

Cố Tư Nghiệp lấy quần áo từ tay Lâm Yên Nhiên và mở miệng, "Anh muốn hỏi, Yên Nhiên lão sư em có muốn ngủ phòng ngủ chính không."

Giọng nói đối phương có chút khàn khàn rồi lại chứa thêm vài phần cười nhẹ.

Sau khi nghe Cố Tư Nghiệp nói xong, Lâm Yên Nhiên đột nhiên nhớ đến hình ảnh ôm nhau hôm qua mình và đối phương ngủ chung giường, đầu óc đột nhiên ong một tiếng.

Thấy Lâm Yên Nhiên không nói chuyện, đột nhiên nhận ra những gì mình nói có nghĩa khác nữa, sợ đối phương thấy mình vừa mới tỏ tình xong liền không đứng đắn Cố Tư Nghiệp lập tức giải thích.

"Anh không có ý gì khác."

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua phòng ngủ phụ, "Chỉ cảm thấy cái giường này quá nhỏ, gian phòng ngủ cũng không đủ rộng rãi, nếu em ngủ chỗ này, anh ngủ phòng chính vậy chẳng phải rất ủy khuất em sao."

Nghe xong đoạn sau này của Cố Tư Nghiệp, Lâm Yên Nhiên mới chợt nhận ra rằng mình vừa rồi hiểu sai ý đối phương.....

Người ta rõ là kêu anh ngủ phòng lớn, anh lại lầm tưởng là đối phương muốn ngủ chung giường với mình.....

1

Bởi vì hiểu sai hướng khuôn mặt xấu hổ của Lâm Yên Nhiên có chút nóng lên.

Anh lắc đầu không nhìn vào mắt Cố Tư Nghiệp, "Không có gì, em ngủ đâu cũng được."

Anh vừa dứt lời liền thấy Cố Tư Nghiệp nắm tay anh dắt vào phòng ngủ chính, "Ừm, vậy em ngủ phòng này đi."

Ánh mắt Lâm Yên Nhiên rơi vào bàn tay đang nắm chặt của hai người.

Đây không phải là lần đầu tiên anh và Cố Tư Nghiệp nắm tay nhau, trước kia đã rất nhiều lần, thậm chí ban ngày làm nhiệm vụ cũng đã nắm.

Nhưng lúc này đây, có lẽ là do tâm lý, Lâm Yên Nhiên cảm rất khác với trước đây.

Nhiệt độ nơi lòng bàn tay được dán vào vừa phải, làm anh có chút thích.

Phòng ngủ chính lớn hơn nhiều so với phòng ngủ phụ, thậm chí chiếc giường trông cũng thoải mái và mềm mại hơn.

"Đi tắm đi, anh lấy quần áo cho."

Lâm Yên Nhiên hành lý cái gì cũng chưa mang, hôm nay tắm rửa xong chỉ có thể mặc quần áo của Cố Tư Nghiệp.

Đối phương đã là bạn trai anh, cho nên lần này Lâm Yên Nhiên cũng không cảm thấy phiền phức, trực tiếp đồng ý, "Được."

Cố Tư Nghiệp ra cửa nhanh chóng mang cho Lâm Yên Nhiên một bộ đồ ngủ và đồ lót dùng một lần.

Nhưng khi hắn tới, Lâm Yên Nhiên đã vào phòng tắm.

Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, Cố Tư nghiệp đứng ở cửa giật mình.

Sau đó, hắn nhẹ nhàng gõ cửa phòng tắm ba cái, "Yên Nhiên, quần áo này."

Trước khi nghe được giọng nói của mình, Cố Tư Nghiệp không ngờ lại khản đặc như vậy.

"Đặt trên giường hay bây giờ đưa cho em?"

Nhưng Lâm Yên Nhiên đang tắm, bên tai đều là tiếng nước nên chỉ nghe được mơ hồ.

Mơ hồ cảm thấy Cố Tư Nghiệp đang hỏi mình, anh liền lấy khăn khô lau nước trên mặt rồi bước đi đến cửa.

"Chờ một chút."

Vừa dứt lời, cánh cửa đã mở ra một khoảng trống chừng mười centi.

Lâm Yên Nhiên vươn tay tới, "Anh Cố, đưa quần áo cho em."

1

Cố Tư Nghiệp cầm quần áo đưa tới tay đối phương, nhẹ nhàng giúp đối phương đóng cửa.

Trong phòng tắm lại lần nữa truyền đến tiếng nước từ vòi hoa sen.

Cố Tư Nghiệp dựa vào cửa phòng tắm, trong đầu không khỏi hiện ra cánh tay mịn màng tinh tế bị dính bọt nước kia.

Hắn nhắm mắt lại, hít một hơi thật dài và sâu để kìm nén con thú đang hoành hành trong lòng, thầm mắng chính mình hạ lưu.

5

Lâm Yên Nhiên không thích sấy tóc trong phòng tắm, cảm thấy mới tắm xong ở ngốc trong đấy rất nhàm.

Cho nên sau khi tắm xong, anh dùng khăn khô lau tóc, cầm máy sấy tóc bước ra ngoài.

Thấy anh đi ra, Cố Tư Nghiệp nhận máy sấy tóc tìm ổ cắm giúp anh sấy khô.

Động tác của Cố Tư Nghiệp rất nhẹ, khi ngón tay luồn vào trong tóc thân mật lại ôn nhu, Lâm Yên Nhiên rất thích cái lực đạo này, thoải mái nhắm mắt lại.

Sau khi sấy khô tóc, Cố Tư Nghiệp nhẹ nhàng xoa tóc Lâm Yên Nhiên, mới đem cất máy sấy.

"Mau ngủ đi."

Khi Cố Tư Nghiệp quay đi, Lâm Yên Nhiên nhẹ nhàng nắm lấy góc áo hắn.

"Cố lão sư, anh cũng ngủ đây đi."

5

Đối phương đã là bạn trai mình, giữa nhau thật ra không có gì phải tránh né.

Lâm Yên Nhiên nghĩ thầm, hơn nữa họ cũng không phải chưa từng ngủ chung.

1

Cùng Cố Tư Nghiệp nói xong, anh liền quay đầu lao lên chiếc giường lên mềm mại.

Cố Tư Nghiệp sững sờ tại chỗ một lúc, nhớ lại những lời cuối cùng của Lâm Yên Nhiên, một tiếng cười trầm thấp phát ra từ lòng ngực hắn.

Để không chậm trễ thời gian nghỉ ngơi của Lâm Yên Nhiên, Cố Tư Nghiệp nhanh chóng đi tắm.

Thấy Lâm Yên Nhiên nằm bên trái giường, anh liền tự giác ngủ bên phải.

Cảm nhận được trọng lượng của giường, Lâm Yên Nhiên xoay người.

"Quấy rầy đến em sao?"

Cố Tư Nghiệp dừng động tác nhẹ giọng hỏi.

Lâm Yên Nhiên lắc đầu, "Không có, thật ra em chưa ngủ."

Anh nhìn Cố Tư Nghiệp đối diện, phát hiện chiếc giường này thật sự có chút lớn, bọn họ cách nhau hơi xa.

Lâm Yên Nhiên nghĩ nghĩ, sau đó lăn một cái trực tiếp va thẳng vào lòng ngực của Cố Tư Nghiệp.

7

"Hơi lạnh, vẫn là ngực Cố lão sư ấm áp."

Một đêm ngủ ngon.

6

Khi Cố Tư Nghiệp tỉnh dậy, phát hiện trong lòng ngực và cánh tay của mình đều trống rỗng.

Có khoảnh khắc như vậy, hắn không chắc mọi chuyện xảy ra đêm qua là mơ hay thực.

Cố Tư Nghiệp lập tức đứng dậy.

"Yên Nhiên?"

Hắn vừa mới kêu lên một tiếng, trong phòng tắm truyền ra âm thanh trong trẻo.

"Cố lão sư, anh dậy rồi."

Cố Tư Nghiệp tìm theo tiếng, liền nhìn thấy Lâm Yên Nhiên đang đang ở rửa mặt.

Ngay khi nhìn thấy đối phương, Cố Tư Nghiệp dừng lại, ánh mắt rơi vào quần áo của đối phương.

Lâm Yên Nhiên toàn thân chỉ mặc một bộ đồ ngủ.

Bởi vì kích cỡ hơi to, cho nên mặc trên người anh lỏng lẻo.

Trên cổ áo anh để hai nút không cài, để lộ một phần lớn xương quai xanh xinh đẹp.

Vạt áo không đủ dài, vừa vặn che đến đùi.

Hai chân trắng nõn tùy ý phơi ra ngoài không khí.

1

Đôi chân của Lâm Yên Nhiên rất đẹp, mảnh mai thẳng tắp, trắng nõn thanh tú, rất đẹp.

Hầu kết Cố Tư Nghiệp lăn lên lăn xuống, ánh mắt không khỏi dừng ở cổ chân của đối phương.

Cổ chân trên đôi dép bông mỏng, ngón tay Cố Tư Nghiệp nắm thật chặt.

Cổ chân tinh tế trắng nõn như vậy, hẳn là rất dễ nắm và hôn.

11

Cố Tư Nghiệp cảm giác trái tim mình bị con mèo này cào hết lần này đến lần khác.

2

Hắn kiềm chế suy nghĩ xấu xa của mình, đi đến bên cạnh Lâm Yên Nhiên nhẹ nhàng hôn lên má anh.

Sau đó vội vàng hướng mắt đi chỗ khác, cuối đầu rửa mặt.

Nhưng ngay sau đó Cố Tư Nghiệp lại phát hiện, hương thơm chanh và bạc hà vẫn chưa làm đầu óc mình tỉnh táo lại.

Vì vậy, hắn chỉ có thể rửa mặt lần nữa bằng nước lạnh.

Lấy khăn khô lau đi những giọt nước trên mặt, Cố Tư Nghiệp cuối cùng cũng không cam lòng quay lại, từ phía sau nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Yên Nhiên đang mặc quần áo của chính mình.

Hắn dựa vào vai Lâm Yên Nhiên, bên tai đối phương nhẹ nhàng hỏi, "Yên Nhiên lão sư, anh hôn em được không?"

Tai Lâm Yên Nhiên ngứa ngáy vì khí nóng.

Anh cảm thấy nhiệt độ cơ thể người phía sau cao hơn bình thường, ngay cả giọng nói cũng mang theo móc câu như đang dụ dỗ anh.

Lâm Yên Nhiên không thể cưỡng lại sự cám dỗ này, cho nên gật đầu.

"Anh không cần hỏi em."

+

Lâm Yên Nhiên rũ mắt, thấp giọng nói, "Chỉ cần anh muốn."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play