Hạ Bắc Sâm quay về nhà, anh không thấy cô ở đây nhưng chiếc Bugatti đã mất rồi, xem ra Doãn Từ Ân đã lái nó đi rồi.

Ở trên xe có camera quay lại, anh thật sự tò mò người không bao giờ lái xe ra ngoài như cô lại lấy chiếc Bugatti đi đâu chứ.

Chiếc máy tính bảng trên tay anh được mở lên, toàn bộ khung cảnh trong xe đều hiện lên, cô cùng người đàn ông khác cùng một xe? đoạn hội thoại của họ anh cũng đều nghe thấy.

Doãn Từ Ân là không tin tưởng anh sao? vậy nên mới nhờ người ngoài?
Tiếng động ở cửa lớn khiến anh khẽ ngẩn đầu nhìn ra, sắc mặt anh tối sầm, vô cùng không vui nhìn Doãn Từ Ân đang bất động đứng nhìn anh.

Cô không biết hôm nay anh về, anh cũng không gọi điện báo trước cho cô.

Cô định quay về đây cất chiếc Bugatti rồi mới quay về với bà ngoại, nhưng thấy nhà sáng đèn nên mới có chút tò mò mà đến xem.

“ Em đi đâu giờ này mới về? ” Tông giọng của Hạ Bắc Sâm vô cùng lạnh lùng, ánh mắt như muốn xuyên thấu cả cơ thể.

Doãn Từ Ân lấy lại bình tĩnh cô bình thản đáp “ Tôi ra ngoài có chút việc bận ” cô nói xong liền muốn vào bếp, cô khát rồi muốn uống một ít nước.

“ Doãn Từ Ân! Tôi không thích người khác nói dối tôi ” Anh càng ngày càng lạnh lẽo, ánh mắt hiện lên tơ máu vì kìm nén cơn giận giữ bên trong lòng ngực.

Cô quay đầu lại, thở dài nhìn anh “ Hạ Bắc Sâm! Chúng ta là hôn nhân hợp đồng, anh không có quyền quản tôi nhiều như thế, chẳng lẽ những chuyện tôi làm đều phải báo cáo sao? ” cô không hiểu ý anh, có gì cứ nói thẳng là được, trước nay cô là người tự do tự tại không muốn người khác quản mình quá nhiều.

Sau khi ký bản hợp đồng kết hôn với anh, trên giấy tờ, trên danh nghĩa chính là vợ chồng, nhưng rõ ràng trong bản hợp đồng đã nói là không xen vào chuyện riêng của đối phương.

“ Em nói lại tôi nghe xem? Doãn Từ Ân cho dù là ký hợp đồng kết hôn thì trong bản hợp đồng đã ghi rõ, ngoài tôi ra em không được qua lại với người khác ” Anh đứng bật dậy, hai tau đút túi quần, ánh mắt có chút lạnh lẽo nhìn cô, hai người đối diện nhưng chẳng ai nhúng nhường nhau.

Cô đưa đôi mắt nhìn anh, cảm thấy Hạ Bắc Sâm có chút lạ, bình thường anh luôn bỡn cợt với cô chứ không phải dáng vẻ này “ Ngay cả bạn tôi sao? Hạ Bắc Sâm cũng như anh nói, chúng ta là ký hợp đồng hôn nhân, không phải vì yêu nhau mà kết hôn, chúng ta là vì lợi ích của bản thân ” lời nói của cô thành công phá vỡ sức chịu đựng của Hạ Bắc Sâm.

Anh cầm lấy ly rượu trên bàn tức giận ném xuống một cái, nếu là bình thường anh đã dùng súng giế t chết cô khi cô nói những lời đó, khi anh đang trong trạng thái này rồi, nhưng nhìn cô anh lại không nỡ, không nỡ xuống tay.

Chính vì vậy nên anh mới muốn cô ký hợp đồng giữ cô bên cạnh anh!

Lợi ích? Đúng rồi ngay từ đầu chính là vì lợi ích, nhưng là lợi ích của cô.

“ Doãn Từ Ân! Em nói tôi nghe đi, nói là em tin tôi giúp em trả thù đi ” Hạ Bắc Sâm cầm lấy tay cô, anh có chút mong đợi, nhưng lại vô cùng khẩn trương mà hôn lên mu bàn tay của cô.

Cô nhìn anh, đứng hình mất một lúc mới chậm rãi lên tiếng “ Nếu không tin tôi sẽ không cùng anh ký hợp đồng ” lời nói nhàn nhạt, nhưng chỉ như vậy thôi đã có thể xoa dịu sự uất ức trong lòng anh rồi.

Hạ Bắc Sâm kéo cô ôm vào lòng, anh vùi đầu vào hõm cổ của cô “ Ừm! Từ Ân sau này đừng nói những lời đó nữa, cho dù chúng ta vì cái gì đi, là hôn nhân thật hay giả cũng không được nói như vậy nữa ”.

“ Ừm! không nói nữa ” Cô nhắm mắt, từ khi nào cô lại muốn chiều theo ý anh, nhìn anh như đang uất ức, muốn được dỗ dành, lại nhìn như có chuyện gì đó nhưng lại cố kiềm nén để không nói ra một mình ôm lấy nó vậy.

Hạ Bắc Sâm không lên tiếng nữa, anh chỉ đứng ôm cô như vậy, khi nãy nếu không có chiếc ly trên bàn chỉ sợ anh lại làm cô bị thương rồi.

Chẳng hiểu sao chỉ cần là Doãn Từ Ân anh lại rất khó kiềm chế bản thân mình lại, thật sự rất khó để có thể ngăn sự trỗi dậy ở trong lòng.

Rối bời, không biết cách tháo gỡ, tình trạng này nó sắp ăn mòn Hạ Bắc Sâm rồi.

“ Được rồi! Tôi xin lỗi được không? là tôi nói quá khó nghe rồi ” Doãn Từ Ân lại tiếp tục lên tiếng.

“ Anh về khi nào sao lại không nói? ” cô nâng mặt anh lên nhìn anh mà nhẹ nhàng hỏi.

Anh nhìn cô sau đó cũng thẳng thắng mà nói “ Chỉ vừa về được 2 tiếng, tưởng em ở nhà bà, tôi đã định đến đó tìm em nhưng phát hiện chiếc Bugatti bị em lái đi rồi, nên tôi biết em sẽ quay lại đây ” anh biết cô sẽ đến nên đã cố tình đợi.

Cô gật đầu, không nói gì nữa, rút tay ra khỏi tay của anh, Hạ Bắc Sâm hôm nay lạ quá, mặt cũng rất đỏ hình như đang cố gắng kiềm chế cái gì đó, ngay cả cô cũng không thể nhìn ra.

Rốt cuộc phải làm sao để nhìn thấu được con người của anh?.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play