Cách doanh địa về phí đông khoảng ba trăm mét, nơi đây đã xuất hiện những công trình mới, một doanh trại cho quân đội.
Doanh trại được xây dựng vài ngày sau bài phát biểu của Long, hắn quyết định việc này sau khi quan sát Đức Bình huấn luyện binh sĩ.
Long nhận thấy thế giới này còn chưa có một hệ thống huấn luyện quân đội chuyên nghiệp, ki luật còn lỏng lẻo và cường độ huấn luyện thì chưa cao.
Có lẽ siêu phàm sức mạnh tồn tại khiến chiến đấu lực ở thế giới này tập trung toàn bộ vào hiệp sĩ và pháp sư, còn với binh lính phàm nhân bất quả chỉ đống pháo hôi trên chiến trường.
Vậy thì ngươi cần gì phải bỏ một đống công sức ra để huấn luyện một đống pháo hôi làm pháo hôi đúng cách, khi lên chiến trường cứ vứt chúng ra là được, chắc hẳn đây là suy nghĩ của đa số tướng lĩnh trên thế giới này.
Hiển nhiên Long không thích điều này, trong tương lại thành phần chủ lực trong quân đội của hắn chính là những phàm nhân này, nếu không huấn luyện chúng đàng hoàng thì làm sao hắn có thể sống được chứ.
“A…a…a chết tiệt tại sao chúng ta phải làm những việc này chứ? Không phải chỉ có hiệp sĩ mới phải huấn luyện như vậy sao?”
Một binh sĩ thở hồng hộc phàn nàn với những binh sĩ bên cạnh.
“Ai biết! Có lẽ hoàng tử điện hạ nổi điên gì đấy mới bắt chúng ta huấn luyện như thế này có lẽ mấy ngày sau sẽ trở lại bình thường.”
Một binh sĩ khác căm giận trả lời.
“Im mồm.
Muốn chết sao?”
Tiểu đội trưởng của nhóm lính giật mình chửi mắng tên binh sĩ vừa lên tiếng, nói xâu hoàng tử tội này chính là chém đầu, không chỉ tên binh sĩ kia mà còn liên can tới cả cấp trên như hắn, nếu không may mắn hắn mạng nhỏ của hắn cũng bồi táng theo tên ngu này.
— QUẢNG CÁO —
Binh sĩ kia cũng biết mình nói sai, hắn rụt đầu lại không dám nhìn chỉ huy của mình, mọi người xung quanh cũng vì vậy mà im lặng.
Đột nhiên tiếng vó ngựa từ xa chạy tới khiến tên lính nhìn về hướng vó ngựa, không nhìn thì thôi, khi nhìn rồi thì cả người hắn lạnh toát.
Là hoàng tử điện hạ, hắn vừa nói xấu hoàng tử điện hạ thì người xuất hiện ở đây, chẳng lẽ hoàng tử biết được nên tới đây hỏi tội hắn? không, không phải tỉnh táo, hắn chỉ vừa mới nói ra cho dù hoàng tử điện hạ có thần thông đến mấy cũng không thể nào chạy tới đây ngay như vậy.
Chỉ là trùng hợp, chỉ là trùng hợp thôi.
Trong lòng thì nghĩ như vậy nhưng hắn cũng không nhịn được chột dạ.
Không chỉ hắn, mọi người trong đội cũng đều không nhịn được hồi hộp, cho dù họ không nói ra câu đại nghịch bất đạo đó thì cũng là người trong một đội, hoàng tử không phải mấy ngày trước mới tuyên bố một người làm sai cả đội chịu phạt sao, có khi cả đội đều mất đầu không chừng.
Do mải lo sợ khiến cả đội bọn quên phản ứng, đến khi vó ngựa tới nơi mọi người mới định thần lại thì quá muộn.
Chỉ thấy hoàng tử điện hạ ngồi trên lưng ngựa, phía sau là hai hiệp sĩ hộ tống, đôi mắt ngài nheo lại đằng đằng sát khí nhìn bọn họ, hoặc là bọn họ tưởng tưởng nhưng nó cũng khiến bọn họ sợ hãi.
“Chỉ huy của các ngươi đâu.”
Long không hài lòng khi đám lính này phản ứng chậm chạp như vậy, vừa mới đây Long có đi qua vài nhóm lình thì bọn hắn đều phản ứng rất nhanh, lúc hắn chưa tới nơi thì bọn họ đều đã xếp hàng chỉnh tề nghênh đón vậy mà nhóm lính này khi hắn tới trước mặt rồi vẫn chưa hoàn thành đội hình.
Việc này khiến Long không vui.
“Báo cáo thần là tiểu đội trưởng tiểu đội sáu, ra mắt điện hạ.”
Tên tiểu đội trưởng tuy chột dạ nhưng hắn vẫn không quên nhiệm vụ của mình.
“Ngươi huấn luyện như thế nào, ngay cả kỉ luật thông thường cũng không biết sao!” — QUẢNG CÁO —
Long tức giận, đây là tiểu đội kém nhất hắn gặp cho đến lúc này, có lẽ hắn cần biện pháp mạnh để chấn chỉnh lại.
Người đổi trưởng lúc này cũng chột dạ khi thấy Long nổi giận hắn quỳ một chân xuống nói.
“Điện hạ thứ tội, do thần quản giáo không nghiêm khiến binh sĩ lơ là.”
“Một người là sai cả đội bị phạt, bây giờ một tiểu đội làm sai vậy cả trung đội bị phạt.
Tiểu đội ngươi là tiểu đội sáu hẳn thuộc trung đội hai đi, người đâu, trở về doanh trại thông báo trung đội hai toàn bộ bị phạt chạy quanh doanh địa ba mươi vòng không hoàn thành không được ăn cơm.”
Mệnh lệnh của Long khiến các binh sĩ tuyệt vọng.
Trung đội bọn họ vừa hoàn thành huấn luyện dã ngoại trở về, các tiểu đội đều chia ra huấn luyện xem ai có thể hoàn thành nhanh nhất, tiểu đội của họ hiện tại đã gần như xếp cuối rồi bây giờ vì họ mà cả trung đội bị phạt, thời gian sắp tới chắc chắn họ không thể yên ổn.
Mọi người đều biết vậy nhưng cũng không ai dám ho he.
Phải biết mới hai ngày trước một tiểu đội trưởng đội bốn vì làm trái lệnh cấp trên khiến cả trung đội bị phạt, trung đội trưởng vì thế mà cầu tình cuối cùng hình phạt của cả trung đội tăng gấp đôi, trung đội trưởng còn bị phạt đánh hai mươi roi không cho dùng ma pháp hộ thể.
Mọi người vẫn nhớ cảnh trung đội trưởng bị thi hành án ngay trước toàn quân, mỗi roi quất vào lưng trung đội trưởng giống như mỗi roi quất vào tìm mỗi binh sĩ có mặt ở đó, những ý tưởng lười nhác hay vi phạm quân luật đều tan biến trong suy nghĩ bọn họ.
Phải biết vị trung đội trưởng đó là một hiệp sĩ đã đi theo hoàng tử điện hạ nhiều năm, vậy mà ngài nói một tiếng phạt là phạt.
Nhưng cả tiểu đội bọn họ cũng thở dài một hơi, ít ra những lời đại nghịch mà tên binh sĩ lúc nãy nói không vào được tai hoàng tử điện hạ, nghĩa là bọn họ bảo vệ được cái mạng của mình.
— QUẢNG CÁO —
Long đương nhiên không biết suy nghĩ của những binh sĩ này, hắn lập ra quân pháp cũng không phải để cho vui làm sao có thể vì một người mà nương tay được.
Ngược lại Long còn thấy vui mừng vì cơ hội tới sớm, quân pháp hắn vừa mới lập ra không có bao nhiêu sức chấn nhiếp, vì thế hắn cần một con gà, một con gà đủ phân lượng để dọa được lũ khỉ kia.
Hiển nhiên Long sẽ không bỏ qua cơ hội đó, là một hiệp sĩ, lại còn đi theo Long từ rất sớm, còn có ai vào đây phù hợp làm gà hơn nữa.
Đương nhiên sau hình phạt Long cũng đã trấn an tên hiệp sĩ đó, coi như là cho hắn một câu trả lời, còn nếu hắn không hiểu được thì Long cũng không cần thuộc hạ không có đầu óc như vậy.
Long hiện tại cũng không muốn quan tâm những tên lính kia có thực hiện hình phạt hay không, đi quan sát quân doanh cũng chỉ tiện đường, mục tiêu của hắn là xưởng luyện kim.
Hôm nay là ngày đầu tiên xưởng luyện kim đi vào hoạt động, hắn muốn quan sát xem nới đó làm việc như thế nào.
Xưởng luyện kim cũng không nằm trong doanh địa, nó nằm ở phía đông nam cách quân doanh khoảng năm trăm mét, nếu đi về phía đông xưởng luyện kim thì chỉ cần vài bước chân ta có thể tới được bờ sông Xen.
Sông Xen là con sông lớn nhất trong khu vực phía bắc, theo lịch sử ghi lại dòng sông này bắt nguồn từ trong nội địa Vĩnh Hằng Thiên Quốc, con sông chảy xuyên qua ma địa tới phía nam thì rẽ nhánh, một nhánh chảy thẳng về phía đông ra biển, còn một nhánh tiếp tục chảy về phía nam vào tới nội địa của Nam Tinh quốc mới đổi hướng ra biển.
Long sở dĩ đặt xưởng luyện kim gần sông là vị có thể cung cấp nước kịp thời cho xưởng, hắn thẩm chí đã cho đào hẳn một con kênh nhỏ để dẫn nước vào xưởng.
Tiếp theo là để tiện cho việc vận chuyển, một thời gian nữa Long sẽ cho xây dựng một bến tàu bên cạnh, Long dự định sử dụng đường thủy để thiết lập hệ thống buôn bán của mình, dù sao con sông này có thể trực tiếp nối ra biển cũng có thể nối thẳng vào nội địa vương quốc, sử dụng nó vận chuyển hàng hóa sẽ tiết kiệm rất nhiều chi phí.
Còn nếu sử dụng đường bộ để vận chuyện thì chỉ có thể buôn bán với các lãnh địa xung quanh, không chỉ phải đi qua đống pháo đài phía bắc mới có thể vào nội địa buôn bán, đã thế khối lượng vận chuyển còn không được bao nhiêu, Long đang suy tính xem có việc này có thực sự cần thiết không..