Chương 803

Tay Vy Hiên bỗng dưng run rẩy, mà đúng lúc này giọng nói trong trẻo của anh vang lên: “Tất cả những gì mà em cần làm bây giờ là mau chóng ấn nút chụp”

Vy Hiên làm theo những gì mà anh nói, ấn nút chụp lại. Giây tiếp theo, anh là tinh linh sống động duy nhất xuất hiện trong tấm ảnh của cô.

Vy Hiên cúi đầu cất máy ảnh đi, sau đó chỉnh sửa lại tài liệu. Tóc cô vẫn chưa được buộc lại, có vài sợi tóc rơi xuống, cọ lên má cô.

Mà anh thì đang đứng ở phía đối diện, mọi chuyển động, cử chỉ trong mắt anh đều giống như một bộ phim điện ảnh đen trắng thời xưa, nhẹ nhàng uyển chuyển.

Sau khi thu dọn mọi thứ xong xuôi, cô ngẩng đầu lên, chân thành nói: “Cảm ơn, cảm ơn anh đã hợp tác với tôi để hoàn thành buổi phỏng vấn này”

Anh rũ mắt: “Thế thì mời tôi ăn một bữa là được rồi”

“Được thôi” Mời anh ta ăn một bữa cũng là điều nên làm.

Anh trực tiếp đưa ra yêu cầu: “Tôi muốn ăn đồ em nấu”

Vy Hiên im lặng vài giây rồi gật đầu: “ Khi nào thì anh rảnh?”

Đúng lúc đó, Tiểu Tần gõ cửa rồi bước vào: “Tổng giám đốc, cuộc họp sắp bắt đầu rồi ạ”

Anh “ừm” một tiếng, quay người bước ra phía cửa: “Trưa mai mang cơm đến chỗ tôi”

“Được”

Cửa đóng lại, Liên Cẩn Hành bước về phía phòng họp, Tiểu Tần khi nãy thấy sắc mặt anh có vẻ thoải mái hơn một chút, khóe miệng cũng khẽ cong lên.

Anh ta nghĩ, cô Phạm có sức hút lớn thật đấy!

Tan làm, Vy Hiên về nhà, cô có ghé siêu thị mua chút đồ, dù sao cũng phải chuẩn bị một bữa thịnh soạn mới có thành ý. Mấy ngày nay Bảo Ngọc vẫn thường ghé chỗ cô. Hai người họ tan làm liền tiện đường ghé siêu thị luôn.

“Cậu mua nhiều như vậy làm gì? Có ăn hết được không đấy?”

“Mình đã đồng ý với Liên Cẩn Hành là mai sẽ mang bữa trưa đến cho anh ta”

Bảo Ngọc ngạc nhiên nhìn cô: “Vy Hiên, được đấy! Cuối cùng cậu cũng thông suốt rồi!”

Vy Hiên trợn mắt nhìn cô: “Thông suốt cái gì! Anh ta giúp mình hoàn thành chuyên đề phóng sự nhân vật, mình làm vậy cũng là để cảm ơn anh ta”

“Phóng sự chuyên đề? Cậu đang đùa đúng không?” Bảo Ngọc thẳng thắn: “Tòa soạn nhỏ như vậy mà cũng có phóng sự chuyên đề cơ đấy? Lại còn là nhân vật cỡ bự như Liên Cẩn Hành? Nếu như Liên Cẩn Hành không nhìn trúng cậu thì còn lâu mới để cho bọn họ chim chuột được gì!”

Vy Hiên cũng không phản đối điều này, vừa chọn rau củ vừa nói: “Mình biết là anh ta đã giúp mình rất nhiều, vì thế nên mới áy náy”

Bảo Ngọc trêu đùa: “Vậy thì cậu chỉ cần lấy thân báo đáp là được rồi!”

“Mình với Liên Cẩn Hành không có khả năng đâu” Vy Hiên không thèm để tâm để lời nói của cô, tiếp tục chọn đồ ăn.

“Đừng có nói năng dứt khoát như thế chứ, trên đời này làm gì có chuyện gì là không thể đâu!” Bảo Ngọc đẩy xe đồ, nói: “Đến việc cậu và Tập Lăng Vũ ở bên nhau còn có thể xảy ra được thì có chuyện gì là không thể?”

Vy Hiên không quan tâm đến cô, khi ngẩng đầu lên liền trông thấy trước mắt mình xuất hiện một cô gái cáo ráo thanh thuần đang đứng chọn đồ. Đằng sau cô là một chàng trai đội mũ đang dựa sát lại gần, anh ta cũng cúi đầu quan sát, có vẻ như không mấy chú tâm, sau đó ngẩng đầu rời đi.

Bảo Ngọc thấy Vy Hiên đứng nguyên tại chỗ nhìn phía trước, sau đó cô cũng cúi đầu theo: “Nhìn gì vậy?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play