Chương 777

“Tập Lăng Vũ có ở đó không?”

“Anh ấy đang ngủ rồi… có cần đánh thức anh ấy không?”

“Không cần đâu, cảm ơn.”

Cho đến khi trong điện thoại vang lên âm thanh “tút tút”, người phụ nữ mới thở phào nhẹ nhõm.

Để điện thoại di động xuống, quy cũ đi đến trước mặt một người phụ nữ lớn tuổi: “Bà Tập, đã nói theo những gì mà bà dặn dò.”

“Cô ta có nói cái gì không?”

Người phụ nữ lắc đầu, nghĩ gì đó lại bổ sung thêm: “Cô ấy rất bình tĩnh.”

Bình tĩnh đến nỗi như đây không phải là lần đầu tiên cô gặp phải tình huống này.

Bà cụ Tập nâng mắt lên, ánh mắt cực kỳ thờ ơ liếc nhìn cô gái trước mặt: “Tên là gì?”

“Nhiếp Vịnh Nhi.”

“Bao nhiêu tuổi?”

“Hai mươi tuổi ạ.”

“Còn là xử nữ không?”

Nhiếp Vịnh Nhi đỏ mặt, có chút ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu nhỏ giọng nói: “Bác sĩ đã kiểm tra rồi ạ…”

Bà cụ Tập thu tầm mắt lại, lấy từ trong túi ra hai thứ để lên bàn.

Tiền và áo mưa.

Nhiếp Vịnh Nhi nhìn thấy mặt lại càng đỏ hơn, đầu lập tức cúi thấp xuống.

“Làm cho tốt chuyện lúc trước đã nói, không được phép để lại hạt giống.” Bà cụ Tập mặt không thay đổi nói: “Đây là khoản tiền đầu tiên, tiếp theo thì mỗi tháng sẽ được gửi cố định và tài khoản.”

Giọng nói của Nhiếp Vịnh Nhi hơi nhỏ mà “dạ” một tiếng, cô ta cuối thấp đầu, hai tay khẩn trương níu chặt lấy quần áo.

“Nhớ kỹ thân phận của mình, làm tốt chuyện mà tôi đã dặn dò, đừng ôm ấp ảo tưởng khác trong đầu.” Bà cụ Tập đứng dậy nhìn người trên giường một chút, sau đó quay người đi, giọng nói hờ hững: “Người phụ nữ như cô không thể bước vào nhà họ Tập.”

Nghe được âm thanh đóng cửa, lúc này Nhiếp Vịnh Nhi mới chậm rãi ngẩng đầu lên, im lặng le lưỡi.

Thiệt là một bà già có thế lực cay nghiệt!

Hứ, mình cũng chỉ muốn kiếm tiền mà thôi, mình mới không có suy nghĩ bước vào cửa nhà họ Tập gì gì đó!

Không kịp chờ đợi mà cầm một xấp tiền thật dày ở trên bàn lên, gương mặt mừng rỡ đếm đếm tiền, cho dù có làm công một năm trời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.

Cẩn thận bỏ vào trong túi rồi lại nhìn đồ vật ở trên bàn, mặt của cô ta lập tức lại đỏ lên, trái tim cũng hoảng loạn chịu không được.

Nhưng nhớ đến hoàn cảnh khốn khổ trước mắt, cô ta đành phải đi qua cầm lên giữ chặt trong lòng bàn tay…

Tắm rửa xong, lấy áo choàng tấm mặt lên người, cô ta run run rẩy rẩy bò lên giường, ánh mắt không có tiêu cự nhìn người đàn ông vẫn còn đang mê man…

Nhiếp Vịnh Nhi lập tức sửng sốt.

Vóc dáng… vóc dáng của anh ta thật là đẹp nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play