Chương 631

Cô ta tiếp tục cười khẩy nói: “Cô ta lại nói với em, nói cái gì người hay đau dạ dày tốt nhất không nên ăn đồ chỗ cô ta! Ha ha, Vũ, anh nói xem có buồn cười hay không?”

Cô gái đó cắn một miệng burger, thấy anh ta không có trả lời, còn đưa chiếc burger đến bên miệng của anh ta, thuận tiện nói: “Ai mà nghe lời quỷ của cô ta chứ!”

Người đàn ông quay đầu, ánh mắt lạnh lùng của anh ta lập tức khiến cô ta dừng động tác.

Anh chán ghét đảy tay của cô ta ra, tâm trạng nhất thời không vui: “Vứt đi.”

“Không phải chứ? Rõ ràng là anh vừa nói đói mà? Người ta mới đi mua burger cho anh, anh bây giờ lại muốn vứt đi?”

Tập Lăng Vũ không nói chuyện, sau khi bỏ qua mấy lời càu nhàu giận dỗi của cô gái, ánh mắt của anh ta luôn nhìn chằm chằm vào cửa hàng đồ ăn nhanh đó.

Trong đó,Vy Hiên mặc đồng phục đang tiếp đãi khách.

Cô rất gầy, cơ thể được quần áo che đi nhưng hai bên gò má lại hốc hác, một đôi mắt trong veo có thần. Khi mỉm cười còn rất dễ chịu.

Cứ nhìn như thế, sắc mặt của anh ta cũng dịu lại.

Vứt đuối thuốc trong tay đi, anh ta xuống xe đi về chỗ đó.

Trong cửa hàng, Vy Hiên đang cố gắng giải thích: “Thưa ngài, thật sự xin lỗi, không có trứng lắc rồi, anh có thể đến cửa hàng khác xem thử ạ.”

“Cái shit! Ông đây… ông đây muốn ăn ở đây!”

Người đàn ông đó khoảng trên dưới 40 tuổi, cả người toàn mùi rượu, đứng trước quầy tính tiền chỉ chỉ trỏ trỏ với Vy Hiên, ngón tay suýt chút mũi chọc trúng mũi cô.

“Con mẹ mày không phải chỉ là một nhân viên phục vụ thôi sao? Giả bộ cái X gì? Ông đây đến đây ăn là tốt cho cô! Gọi quản lý của mấy người ra đây! Để anh ta giải thích rõ ràng… Tại sao lại không có trứng lắc? Trứng lắc của ông đây ở đâu?! Con mẹ mấy người giấu ở đâu rồi?!”

“Xin lỗi, quản lý đã tan làm rồi, ngài có ý kiến gì tôi có thể thay ngài báo cáo lại.” Vy Hiên nhẹ nhàng ứng phó, trên mặt luôn treo một nụ cười tiêu chuẩn.

Loại khách này, đối với ngành phục vụ đồ ăn mà nói, thấy lạ mà không phải lạ nữa rồi. Giống như đến tháng, tháng nào không có đến Vy Hiên cũng cảm thấy cả người không đúng lắm.

Khi người đàn ông đó lớn tiếng mắng, một bóng đen bước vào, đi đến gần ông ta, nắm chặt lấy ngón tay ông ta chỉ vào Vy Hiên, đột nhiên dùng sức, chỉ nghe thấy một tiếng ‘rắc’.

Ngón tay của người đàn ông đó đã bị gãy.

Tiếng kêu thảm thiết đã kinh động các tất cả mọi người trong cửa hàng, Vy Hiên sững sờ nhìn người đàn ông đối diện.

“Vũ…”

Xe cảnh sát dừng trước cửa hàng đồ ăn nhanh, đèn xe còn nhấp nháy, giống như đèn tín hiệu của phương viên trăm dặm vậy, thu hút vô số ánh nhìn.

Tập Lăng Vũ bị dẫn lên xe cảnh sát, chiếc mũ lưỡi trai che đi biểu cảm của anh ta.

Bởi vì có liên quan đến vụ án, cho nên Vy Hiên cũng bị dẫn lên xe. Lúc đó, quản lý của cửa hàng cũng vội vàng đưa một cái phong bì cho cô và chỉ nói một cậu, bớt chút thời gian đến làm thủ tục thôi việc đi, sau đó quay người bước vào xử lý những việc phía sau.

Vy Hiên cầm chiếc phong bì, ánh mắt đờ đẫn, nhìn nó trong ngỡ ngàng.

Cửa hàng này cô đã làm được bốn năm, chưa từng nghĩ sẽ làm cả đời nhưng cũng không đoán được mình sẽ bị đuổi việc.

Một bàn tay thò ra cầm lấy chiếc phong bì từ trong tay của cô, thuận tay ném nó qua cửa sổ xe.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play