Chương 144

“Nếu như, cô ấy đã đến từ sớm rồi thì sao?”

Đinh Khiên khẽ giật mình, ngẫm lại, cũng không phải không có khả năng, cười cười: “Vậy chúng ta chờ cô ấy xuất hiện.”

Trong căn phòng tối, chỉ có duy nhất ánh sáng màu xanh mờ nhạt phát ra từ màn hình máy tính.

Bắc Khởi Hiên đang ngồi trên ghế, nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào hình ảnh mơ hồ trong khung trò chuyện video trên màn hình, chỉ là một đường nét cơ thể ngồi trước máy tính.

“Những gì anh muốn tôi đã gửi đến email cho anh rồi, nhớ thanh toán đủ tiền.”

“Tôi muốn kiểm tra hàng trước.” Bắc Khởi Hiên nắm con chuột máy tính và nói, vào hộp thư mở xem thư do bên kia gửi đến, càng xem lông mày càng nhíu chặt, kinh ngạc hỏi: “Chắc chắn là anh ta sao?”

Đối phương có chút không vui: “Anh đang nghi ngờ năng lực của tôi?”

Bắc Khởi Hiên không hỏi thêm câu nào, cũng là bởi vì biết rõ đối phương có năng lực mới không tiếc tiền bỏ một khoản lớn để điều tra Tiêu Mặc Ngôn. Nhưng sự thật đang được bày ra trước mắt, thật sự rất kinh ngạc!

” Điều này làm sao có thể?” Anh thì thào nói. Sau đó, một sự ảm đạm lan tỏa trong mắt anh: “Tôi muốn tất cả tư liệu lúc anh ta ở bệnh viện tâm thần, kể cả, tất cả mọi người anh ta từng tiếp xúc! ”

” Đây coi là đơn đặt hàng tiếp theo? ”

Anh cười lạnh: “Yên tâm, tôi sẽ không làm anh mất một đồng nào.”

Đối phương nghe thế rất vui, tự tin nói: “Chờ tin tức của tôi.” Nói xong, lập tức kết thúc trò chuyện, như thế cũng có thể nhìn ra được mỗi lần anh ta liên lạc với khách hàng đều sẽ rất cảnh giác.

Tắt máy tính đi, anh lại chìm đắm trong căn phòng tối của chính mình, đôi mắt lạnh lùng và sâu thẩm, phát ra từng tia lạnh như băng..

Tiêu Mặc Ngôn, anh rốt cuộc còn cho tôi bao nhiêu kinh ngạc?

Có ai có thể nghĩ đến, một người bị cười nHiên là thần kinh, lại có thể là người Hồng Môn, đây không phải là một trò đùa quá lớn sao?

Hồng Môn tức là Thiên Địa hội tiếng tăm lẫy lừng, theo lịch sử từ xưa đến nay, đã là một tổ chức trải rộng các quốc gia, cũng được pháp luật bảo vệ, trụ sở nằm tại nước Mỹ. Thế kỷ trước thành lập Đảng dân chủ, là một trong những quốc gia tham gia chính trị.

Tất cả những nhà thờ chi nhánh Hồng Môn được ghi nhận là tổ chức thương mại nổi tiếng. Tuy nhiên bí ẩn Hồng Môn ai cũng đều biết. Truyền thuyết kể rằng Hồng Môn có bốn chi nhánh bí ẩn, bí mật phục vụ Hồng Môn. Mà Bắc Khởi Hiên nghi ngờ chính là vì có rất ít thông tin về Tiêu Mặc Ngôn, vậy anh ta có phải là một trong bốn chi nhánh này?

Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Đêm dài đằng đẵng, duy nhất chỉ có một người còn thức…

Bắc Khởi Hiên bình tĩnh, đôi mắt đen sâu thẳm. Anh thật đúng là đã xem thường Tiêu Mặc Ngôn, nếu không phải lúc gia đình họ Tiêu gặp mặt, gặp những người nhà họ Tiêu có thái độ khác thường với anh ta, anh cũng sẽ không bao giờ nghĩ đến việc điều tra một người đã từ ở bệnh viện tâm thần ra.

Tiêu Mặc Ngôn, là anh hành động quá tốt sao?

Mắt anh liếc ra ngoài cửa sổ, một chút lạnh lẽo dâng lên khóe miệng.

Có phải hay không, anh sẽ sớm được biết..

Vào thứ ba, Tiêu thị tổ chức họp hội đồng, vốn dĩ là Tiêu Chính Thịnh muốn đề nghị Bắc Khởi Hiên đảm nhiệm vị trị tổng giám đốc, nhưng không biết vì sao, không ai trong số những người già trong nhà họ Tiêu tham gia, tóm lại là lấy cớ đủ điều, cử người đến chuyển lời cho Tiêu Chính Thịnh, mọi chuyện của Tiêu thị, bọn họ không tham dự nữa, muốn an dưỡng tuổi già. Tiêu Chính Thịnh muốn mua lại cổ phần của bọn họ, nhưng không một ai chịu bán, khiến ông ta ở trong văn phòng nổi giận một trận. Cái này rõ ràng là muốn ông ta xấu hổ! Lúc trước phản đối Tiêu Mặc Ngôn, nhưng bây giờ không hiểu vì sao không can thiệp nữa. Bề ngoài, đó là một chuyện tốt, nhưng trên thực tế thì họ đang cố chặn đường đi của ông ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play