Không chỉ riêng gì Nguyễn Thị Bạch Kiều. Nguyễn Thị Tuyết Nhi vừa vô tới phòng đã nằm phịch trên giường lăn lộn.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi bấu vào cái chăn hét nhỏ: "Quá xấu hổ, quá trời xấu hổ luôn. Chuyện này sao lại xảy ra."
Một chốc lại nằm ngửa ra: "Nhưng mà người chị ấy mềm và thơm thật...còn...to nữa. A...a...a..."
Vò đầu bứt tai một hồi, cô lấy lại bình tĩnh, đi lấy đồ cho nàng.
Ra ngoài thì Nguyễn Thị Bạch Kiều đã vào nhà tắm từ lâu.
Nhẹ nhàng ra tới, gõ cửa nhà tắm, nói: "Chị, em đem đồ ra tới."
Bên trong phát ra Nguyễn Thị Bạch Kiều ừ một tiếng, tiếp theo đó là âm thanh cửa mở. Một bàn tay ngâm ngâm chìa ra để lấy quần áo.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi tim lại đập một cái thịch, luống cuống đưa nhanh quần áo cho nàng.
Nghe nàng nói lời cảm ơn, Nguyễn Thị Tuyết Nhi lúc này mới mang theo khuôn mặt hồng hào đi chỗ khác.
Lê Thị Bích Châu vốn dĩ đang cùng Dương Thị Ánh Mai ở sàn nước, làm mấy con gà rừng được Nguyễn Thị Bạch Kiều đem về hôm nay. Nhìn thấy nàng mặt mũi hồng hồng đi lại đây, lại nhớ tới lúc nãy Nguyễn Thị Bạch Kiều quần áo sình bùn đi vào nhà tắm, cô liền hiểu rõ không hỏi.
Nhưng Dương Thị Ánh Mai thì không biết chuyện gì, cất tiếng hỏi nàng: "Chị Tuyết Nhi không sao chứ, mặt chị đỏ lên hết rồi."
Nguyễn Thị Tuyết Nhi bị hỏi mà giật mình, vừa nói vừa xua tay: "A, chị không sao. Chỉ là hôm nay trời nóng quá."
"Ồ."
"Hai người có cần phụ không?"
Lê Thị Bích Châu điềm đạm nói với nàng: "Không cần đâu, chỉ còn hai con thôi. Mấy con kia tụi chị làm xong muối treo lên rồi."
"Ừm, mật ong Cẩm Tiên đưa mấy hôm trước còn nhiều, hôm nay lại có gà, nên chị định làm món gà nướng mật ong.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi chép miệng: "Nghe thèm quá."
Dương Thị Ánh Mai ở bên cạnh nghe các nàng nói chuyện mà nước miếng cũng đã trào ra.
Buổi sáng ăn cơm, mặc dù vừa nuốt trọng cơm cùng đồ ăn vào miệng, nhưng vẫn có nếm được vị ngon của các món ăn, mùi vị không phải hạng tầm thường.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi: "Vậy để em nói Lan Phương chẻ mấy cây que. Em thì đi chuẩn bị củi. Hôm nay chúng ta ăn cơm bên ngoài ha."
Dương Thị Ánh Mai oa lên: "Nghe như mở tiệc ấy."
"Haha. Ánh Mai em đi lấy thêm một con gà đi. Nhiêu đây chỉ sợ không đủ."
"Dạ."
Nói với Lê Thị Bích Châu một tiếng, Nguyễn Thị Tuyết Nhi lại chỗ Trần Thị Lan Phương nói nàng nghỉ tay một chút, phụ chuẩn bị.
Trần Thị Lan Phương và Thái Thị Ngọc Hoa nghe tới mở tiệc là vui vẻ, tràn đầy sức sống mà đi phụ việc.
Thái Thị Ngọc Hoa đi chẻ thêm củi, Trần Thị Lan Phương dựng kệ nướng.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi thì đi vo gạo nấu cơm.
Đang lúc xào thêm rau thì nghe được tiếng của Nguyễn Thị Bạch Kiều.
"Định ăn bên ngoài sao?"
"Dạ."
"Cần tôi giúp gì không."
Nguyễn Thị Tuyết Nhi ngừng tay, lại phát hiện nàng vẫn chưa lau khô tóc,"Hiện giờ thì không có, chị mau lau tóc cho khô đi, để vậy dễ bị bệnh lắm."
Nguyễn Thị Bạch Kiều nghe lời, lại ghế ngồi xuống lấy khăn vuột tóc: "Dạo này thường xuyên được rảnh rỗi."
Nguyễn Thị Tuyết Nhi quay lại tiếp tục xào rau: "Dạ, mọi chuyện được mọi người làm hết trơn."
"Lúc trước em nói sắp tới thời gian xạ lúa, còn bao lâu nữa?"
"Chắc còn khoảng nửa tháng nữa thôi. Bữa nay em sẽ bàn với Ánh Mai làm cái cày."
Nguyễn Thị Tuyết Nhi nói tiếp: "Hiện giờ nhiều người hơn, nên vụ này em định gieo giống nhiều hơn."
"Vẫn trồng ở chỗ cũ?"
"Ừm, chỗ đó phù hợp trồng lúa, lại gần nguồn nước nữa."
Nguyễn Thị Bạch Kiều đứng lên, lại gần bếp hông khô: "Một con bò, hai con trâu, còn có mọi người, sẽ đỡ vất vả."
Tự nhiên nàng tới gần, Nguyễn Thị Tuyết Nhi mất tự nhiên run tay khiến rau xào trong chảo văng ra mấy miếng. Chỉ biết nhẹ giọng ừ một tiếng.
Hai người nói thêm mấy câu, Nguyễn Thị Bạch Kiều vào phòng chải tóc.
Nàng đi rồi Nguyễn Thị Tuyết Nhi mới hết khẩn trương, tiếp tục trong tay công việc.
Ở bên ngoài lúc này.
Trời đã quá trưa, ánh nắng cũng đã ngã bóng, bên hiên nhà cũng đã mát rượi. Nên các nàng quyết định trải da thú ngồi ở đây.
Thái Thị Ngọc Hoa sau khi lấy xong củi, cầm chổi lông gà quét sơ đất. Cùng Phương Thị Thiên Kim trải ra da thú.
Thái Thị Ngọc Hoa: "Thiên Kim, chỉnh lại bên đó một chút."
"Dạ." Phương Thị Thiên Kim lon ton làm theo.
"Được rồi, thành công mỹ mãn. Đi thôi, qua phụ chị Lan Phương."
Một lớn một nhỏ đi lại chỗ Trần Thị Lan Phương dựng lò.
Lò chỉ dựng đơn giản, dựng mấy cái cây đứng làm trụ, rồi đặt cây ngang đã được xỏ gà lên, bên dưới nhóm lửa rồi nướng.
Trần Thị Lan Phương loay hoay nãy giờ đã dựng được hai cái, bây giờ nàng đang làm cái thứ ba.
"Cần phụ gì không." Thái Thị Ngọc Hoa hỏi.
Trần Thị Lan Phương vẫn đang đóng gỗ: "Mau nhóm lửa đi, chị Châu đã gần ướp xong gà rồi."
"Được. Đốt hết hai lò luôn hả?"
"Ừ."
Thái Thị Ngọc Hoa đốt củi cho cháy lên, nàng lấy quạt mo vừa quạt vừa nói chuyện: "Không biết Cẩm Tiên có về kịp không."
"Không về kịp thì để dành lại cho em ấy." Trần Thị Lan Phương đóng xong cây cuối cùng: "Mà cũng mong là em ấy sẽ về kịp."
Thái Thị Ngọc Hoa bên cạnh gật gật, bất chợt cười: "Nè, một hồi xin thủ lĩnh lấy rượu gạo ra uống không?"
Trần Thị Lan Phương nhướng mày: "Cậu nói?"
"Hai chúng ta cùng nói. Chỉ cần nói uống chúc mừng người mới gia nhập thôi."
Trần Thị Lan Phương nghĩ nghĩ một chút: "Được, chút nữa chị ấy ra rồi nói."
Thái Thị Ngọc Hoa chép chép miệng: "Mà công nhận thủ lĩnh, chị ấy làm rượu gạo ngon thật, lần trước uống một lần thôi, hương vị tôi không thể nào quên luôn."
Nghe nàng nói, Trần Thị Lan Phương cũng vô thức chép miệng: "Ừ. Quả thật là rất ngon."
Lê Thị Bích Châu đem gà lại gần nghe các nàng, tôi một câu, cậu một câu đều là nhắc tới rượu, tới mồi, cười mắng: "Hai đứa là bợm nhậu sao, giờ này mà đã nghĩ tới uống rượu?"
Trần Thị Lan Phương, Thái Thị Ngọc Hoa cười giã lã: "Haha."
Dương Thị Ánh Mai nghe được mắt tỏ sáng: "Có rượu sao?"
Lê Thị Bích Châu: "Cả em nữa?"
Dương Thị Ánh Mai gãi ót: "Haha, lâu rồi không uống, có chút thèm."
"Uống rượu vào là hỏng việc hết, còn Thiên Kim ở đây nữa, đừng dạy hư em nó."
Phương Thị Thiên Kim ngồi chồm hổm kế bên cũng ra tiếng: "Dì Châu, con cũng muốn uống."
Trần Thị Lan Phương: "Haha, Thiên Kim, em cũng biết thưởng thức đó."
Lê Thị Bích Châu trừng nàng quay qua nói với Phương Thị Thiên Kim: "Đừng có học theo mấy người kia biết chưa, trẻ em không thể uống rượu."
Phương Thị Thiên Kim: "Nhưng nước đó ngọt ngọt uống rất ngon."
Lê Thị Bích Châu nghi ngờ: "Em đã uống rồi? Ai đưa em uống?"
Ở bên cạnh Trần Thị Lan Phương cảm thấy không ổn, đổ mồ hôi liền định chuồn đi chỗ khác. Nhưng đã bị Lê Thị Bích Châu chặn lại.
Bên này Phương Thị Thiên Kim đã ngoan ngoãn trả lời: "Dạ, lần trước chị Lan Phương cho con uống."
Lê Thị Bích Châu vừa nghe nàng nói xong là liền nhéo lỗ tai của Trần Thị Lan Phương: "Lan Phương!!!"
"Ui ui ui...chị, đau quá. Lần đó chỉ là tai nạn thôi."
Lê Thị Bích Châu: "Tai nạn? có quỷ mới tin em." Lại ngó qua mấy người còn lại:
"Lần sau không được chiều Thiên Kim, rồi cho em ấy uống bậy bạ nghe chưa, cả ba đứa."
Trần Thị Lan Phương, Thái Thị Ngọc Hoa, Dương Thị Ánh Mai run rẩy dạ một tiếng: "Đáng sợ quá."
Các nàng rôm rả nói chuyện, thì nghe tiếng chó sủa.
Trần Thị Lan Phương đi ra, là Ngô Thị Cẩm Tiên mang sọt trở về.
Trần Thị Lan Phương vươn tay lấy đồ phụ nàng: "Về đúng lúc đó."
Ngô Thị Cẩm Tiên đi vào: "Dạ, có gì sao chị?"
"Đang chuẩn bị ăn tiệc, hôm nay có gà nướng mật ong."
"Woa."
Hai người đem đồ vào nhà, Trần Thị Lan Phương liền được giao bưng đồ ăn ra ngoài.
Ngô Thị Cẩm Tiên cởi sọt xuống lấy ra hai ống tre, còn có cả xác ong để lên bàn.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi cầm thử một ống tre lên, nặng trịch. Ống còn lại cũng vậy.
Còn xác ong tệ lắm cũng phải 5 sáu cái.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi nhẹ giọng hỏi: "Lại đi xa kiếm phải không?"
Ngô Thị Cẩm Tiên xoắn xích: "Cũng không xa gì lắm đâu chị..."
Thấy nàng như vậy, Nguyễn Thị Tuyết Nhi cũng không trách nữa, nhẹ giọng bảo nàng đi rửa ráy.
Chính mình đi cất đồ.
Đem hai ống tre mật ong cất vào trong tủ. Mật ong lần trước Ngô Thị Cẩm Tiên đưa, cũng còn cả nửa ống.
Sản phẩm nào cũng có hạn sử dụng của nó, và hạn sử dụng của mật ong chỉ trong vòng từ hai đến ba năm nếu bảo quản đúng cách, để quá thời gian này mật sẽ bị thay đổi chất lượng, giảm giá trị dinh dưỡng, các đặc tính về chữa bệnh cũng không còn nhiều tác dụng thậm chí còn gây hại cho sức khỏe.
Ngoài ra, cách bảo quản mật ong cũng sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ của mật đang sử dụng. Nguyễn Thị Tuyết Nhi suy nghĩ một chút, phòng bếp quá nóng, cô quyết định giữ lại một chút để dùng, còn lại để trên tủ ở nhà trên bảo quản.
Xác ong thì bỏ vào rổ để trên đầu tủ, để rảnh làm sáp nến.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi lại bưng ra rượu gạo trong tủ ra để trên bàn.
Ngô Thị Cẩm Tiên sau khi nghe lời đi rửa ráy. Xong việc liền chạy về, được cô nhờ ôm hủ rượu ra.
Ngô Thị Cẩm Tiên không nghĩ nàng còn có thể làm rượu nữa. Ôm ra để rượu lên chỗ da thú, lại gần xem Lê Thị Bích Châu nướng thịt.
Lê Thị Bích Châu đã sớm nướng thịt gà.
Gà là được giữ nguyên con và nướng cách xa lửa để mùi vị thấm dần đều, ám khói sẽ cho ra mùi thơm ngây ngất.
Trần Thị Lan Phương và Thái Thị Ngọc Hoa, Dương Thị Ánh Mai mỗi người đứng ở một lò, phụ trách trở gà.
"Em bưng gì ra vậy, Cẩm Tiên?"
Ngô Thị Cẩm Tiên ngồi chồm hổm xuống phụ thêm than củi: "Dạ, là rượu gạo."
"Woa. Tụi chị đang định đi hỏi."
Ngô Thị Cẩm Tiên: "Là chị Tuyết Nhi nhờ em đem ra. Chị ấy nói hôm nay uống để chào mừng thành viên mới."
Trần Thị Lan Phương, Thái Thị Ngọc Hoa, Dương Thị Ánh Mai hô lên: "Thủ lĩnh vạn tuế."
Nửa tiếng sau thịt gà đã chín. Các nàng phân công nhau người đi lấy đũa muỗng chén, người đi lấy ly tách, người thì bưng đồ ăn.
Hơn hai 20 phút chuẩn bị, tất cả đã ngồi vòng tròn xoay quanh đồ ăn.
Ngoài món gà nướng, còn có cơm và món canh rau tập tàng, và nấm xào. Thêm vài ly nước chanh mật ong nóng nữa.
Trần Thị Lan Phương đã rót cho mỗi người một ly rượu. Riêng Phương Thị Thiên Kim chỉ được uống nước chanh.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi giơ lên ly rượu, nói: "Cạn ly để chúc mừng thành viên mới nào. 1 2 3, dzô!"
"DZÔ."
Nguyễn Thị Tuyết Nhi: "Rồi, mời cả nhà ăn cơm."
Tất cả mọi người: "MỜI CẢ NHÀ ĂN CƠM."
Mọi người bắt đầu đụng đũa.
Thịt gà nướng ăn tới đâu xé tới đó, được chấm kèm với muối ớt chanh.
Nguyễn Thị Tuyết Nhi xé một miếng đưa lên miệng.
Thật là quá ngon.
Món gà nướng với phần da giòn ngấm gia vị, phần thịt bên trong ngọt thơm chứ không hề bị khô.
Đang lúc định xé miếng nữa, trước mặt đã có một cái đùi gà nằm gọn trong chén.
Dù người kia có thu hồi tay nhanh, Nguyễn Thị Tuyết Nhi vẫn biết được là Nguyễn Thị Bạch Kiều.
Nhìn nàng làm như không có việc gì mà xé một cái đùi khác cho Phương Thị Thiên Kim, Nguyễn Thị Tuyết Nhi cầm lên cái đùi ăn trong vui vẻ.
Mọi người ăn uống no say, không hề dọn liền, mà ngồi đó nói chuyện phiếm.
Trần Thị Lan Phương và Thái Thị Ngọc Hoa vẫn còn uống lên vài ly rượu, tuy không có say nhưng mặt hai người đã ửng đỏ lên.
Dương Thị Ánh Mai ngồi kế bên bưng cái bụng ợ lên một tiếng: ''Quá ngon, quá no."
Nguyễn Thị Tuyết Nhi cười: "Ánh Mai, sẵn đây có chuyện nói với em."
"Dạ?"
"Với đống quặng mới đem về, chị định nhờ em làm một số vật dụng."
Dương Thị Ánh Mai ngồi ngay ngắn lại: "Không thành vấn đề. Nhưng chắc phải nhờ các chị phụ một chút."
"Được, em cần giúp việc gì."
"Đó là phụ em xây lò. Ở đây có đất sét không chị."
"Có."
Dương Thị Ánh Mai cười: "Vậy là được rồi. Ngày mai em sẽ làm luôn. Chị muốn em làm ra cái gì?"
Nguyễn Thị Tuyết Nhi: "Làm lưỡi cày."
Trần Thị Lan Phương ngồi ở bên cũng ra tiếng: "Em thì là cái cưa, nếu được thì thêm bộ dụng cụ làm gỗ."
Thái Thị Ngọc Hoa: "Em muốn một cái chỉa cá và mấy cái móc câu."
Lê Thị Bích Châu: "Một cái kéo và mấy cây kim may vá."
Ngô Thị Cẩm Tiên: "Một con dao."
Dương Thị Ánh Mai uống lên hớp rượu: "Mấy đồ này thì không thành vấn đề."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT