Tàng Châu

Chương 44


1 năm

trướctiếp

Tằng Ứng Hiền mồ hôi đầy đầu, dập đầu xin: “Bệ hạ! Xin Ngài ngàn vạn lần, đừng tin lời nói một phía của người đàn bà này ạ! Thần không biết người nào vu cáo thần, nếu là Vân Nam Vương, thần xin được đối chất!”

“Đối chất? Hôm qua Trẫm phái người đến hỏi thăm, Vân Nam Vương chỉ nói đó là việc nhà của bọn họ, không hề nhắc đến tên gươi. Ngươi muốn đối chất cái gì với ông ta? Trẫm cũng đang cảm thấy lạ đây. Từ khi nào mà một vị Vân Nam Vương nhất phẩm, tổ tiên được thân phong, lại đi sợ một Kinh triệu doãn rồi hả? Là sợ ngươi, hay là sợ người chống lưng cho ngươi hả?” Trinh Nguyên Đế cười gằn, bàn tay nắm chặt lấy đầu rồng trên ngai vàng. Ông ta đã ở vào độ tuổi xế chiều, râu mép xám trắng, ánh mắt không còn tràn ngập ý chí chiến đấu như khi còn trẻ, nhưng hoàn toàn chưa tới nỗi đầu váng mắt hoa.

Chức vụ Kinh triệu doãn này vốn mười năm chín vị, là chức quan rất khó nhằn. Thế nhưng Tằng Ứng Hiền ngồi vững vàng ở vị trí này đã được mấy năm. Mặc kệ lão ta đi con đường chính đạo hay là tà môn ma đạo, có thể ngồi vững chứng tỏ lão có bản lĩnh thực sự. Trước đây không xảy ra việc gì ầm ỹ quá đáng, Trinh Nguyên Đế cũng mặc kệ. Nhưng lần này gây náo động lớn như thế ở phủ Vân Nam Vương, chỉ trong một đêm, toàn bộ thành Trường An đều biết hết, đến trong cung cũng xôn xao bàn tán. Tất nhiên những vị Tiết độ sứ cùng Phiên vương đang trấn thủ biên thuỳ ngoài kia đều đang chống mắt xem Thiên Tử xử trí vụ này như thế nào đây này.

Tằng Ứng Hiền nghe vậy lại càng thêm kinh hãi, mồ hôi rơi như mưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp