Quân Duệ trêu đùa một hồi liền chọc ra lửa với tiểu bạch liên nhà mình.

Giọng nói có phần hơi khàn khàn cùng với ánh mắt kìm nén dục vọng lúc này đây cho thấy anh đang khó chịu như thế nào. “Huyên nhi…” nói giỡn, thân thể anh hiện còn độc tố sót lại, sao dám cùng Huyên nhi tâm can bảo bối thân mật.

Ly Huyên cứ như không nghe thấy lời hắn nói, rượu vào người say, hai mắt lâng lâng, chép chép miệng nói: “Độc tính trong người ngươi đã được áp chế cả rồi, còn có trong cơ thể ta cũng có dược nha.” Dẩu đôi môi, gặm lấy cằm hắn, “Ân, sao lại cứng như vậy?”

“Huyên nhi đừng xằng bậy!” Quân Duệ muốn đẩy người dính trên thân anh ra.

Chết tiệt! Anh cũng không muốn làm Liễu Hạ Huệ đâu, bảo bối yêu đã cởi hết, anh còn phải kìm nén không chạm vào, lão thiên gia chính là đang thử thách anh đây mà.

Đáp lại Quân Duệ chính là đôi môi mềm ngọt đỏ hồng của ái nhân anh đặt trên đầu quả tim.

Đầu lưỡi bướng bỉnh men theo khe hở trên môi trượt vào, quấn quít cùng đầu lưỡi đang ngủ say của anh, lại như chim sợ cành cong lui ngược lại. Quân Duệ sao chịu được khiêu khích chết người như vậy, giữ lấy sau đầu Ly Huyên không cho cậu né tránh, hung hăng hôn xuống. “Này là do Huyên nhi tự chọn nha…” Anh lúc này như mất đi khả năng kiềm chế bản thân.

Chỉ hai ba động tác đã tự cởi sạch sẽ, anh một tay kéo Ly Huyên vào trong lòng, học theo Xuân cung đồ mà mỗi lần đói khát do bị tiểu bạch liên nào đó mê hoặc rồi lại không cho ăn còn buộc đọc Thanh tâm chú, anh tự tin bản thân mình hiện tại chính là cao thủ am hiểu rành rõi các tư thế trong sách.

Anh đưa tay miết nhẹ tiểu hồng đậu đang dựng lên trước gió của cậu, nghe được tiếng cậu rên khẽ “Ưm..thật là ký quái nha”

“Màn hay còn ở phía sau nha bảo bối nhi” Dứt lời, dùng miệng ngậm lấy quả thù du còn lại, hai hàm răng nhẹ day mút, phát ra âm thanh “chụt chụt” làm người nghe đỏ mặt tím tai.

Mắt thấy trêu ghẹo chưa thỏa mãn được dục vọng chân chính, nhìn lại ái nhân lúc này, một bên hồng đậu đã được yêu thương đến lóng lánh ánh nước, bên còn lại thì được anh dùng tay mân mê đến to hơn một vòng, Ly Huyên ngơ ngác còn cảm thấy thập phần kỳ lạ chuyện hoan ái này.

Quân Duệ kéo nội khố của bảo bối nhà mình xuống, nhấc chân của cậu lên, lại dùng ngón tay đưa đến miệng cậu “Bảo bối nhi, ngoan ngoãn liếm ướt ngón tay ta.”

Ly Huyên mờ mịt mím chặt môi, tại sao lại bắt cậu liếm, bẩn lắm nha. Một lúc lâu sau, đối đầu với ánh mắt kiên định của Quân Duệ, cậu mới chậm rãi há miệng, ngậm lấy ngón tay của anh, chậm rãi vụng về liếm.

Chốc sau đó, Quân Duệ rút ra ngón tay đã được liếm ướt hiện đang mang tầng nước óng ánh xuống bên dưới chỗ nào đó của cậu, nhẹ nhàng cắm vào.

“Ưm…..a…….” Đổi lại tiếng ngâm nhẹ của tiểu liên hoa đáng thương chưa trải sự đời.

Tiểu huyệt vô cùng nóng, Quân Duệ cảm giác như ngón tay lúc này đây đang bị thiêu đốt, nội bích rất mềm mại, nơi này của ca nhi chính là dùng để làm chuyện đó đi, khai phá cũng không hề khó khăn, ngón tay mới xoay vài vòng bên trong đã rút ra thay thế bằng nhiều ngón tay hơn, cứ như vậy, nới rộng từng chút một.

Đến khi thấy đã là làm đủ tiền diễn, Quân Duệ tách hai chân Ly Huyên ra, đỡ lấy cự vật đã dựng đứng từ lâu, bắt đầu chậm rãi đẩy vào khe nhỏ, đem địa phương đóng chặt mở toang.

Cảm giác bị xé rách từ miệng huyệt lan truyền, vật kia không có ý định buông tha, vẫn từng chút từng chút chèn ép đẩy vào bên trong. Ly Huyên thân thể có phần run rẩy, lại không muốn đẩy người đang làm bậy trên thân thể mình ra.

Động tác Quân Duệ giống như an ủi, biết Huyên nhi đây là lần đầu, không muốn tạo cho cậu cảm giác sợ hãi về chuyện giường chiếu này, tỉ mỉ hôn dọc bờ ngực trắng nõn tinh tế của cậu, đôi môi khẽ lướt trên làn da mỏng, đưa tay chạm vào gương mặt ái nhân anh tâm niệm đến xương tủy này, như muốn làm cậu phân tâm, quên đi cảm giác đau nhói tại địa phương nào đó.

Phần eo dập một cái liền đâm vào đến tận gốc “A…” một tiếng, thân thể hai người song song chấn động, trong miệng phát ra tiếng thở nhẹ.

“Ha…… Huyên nhi bảo bối thật chặt……” Quân Duệ sung sướng đến tột cùng, cảm giác thanh tâm quả dục bấy lâu nay rốt cuộc cũng được thay thế bằng màn sắc tình này đây.

“A…… ưm ưm…a……” Ly Huyên rên rỉ mất hồn.

Quân Duệ không ngừng đỉnh lộng, lúc thì thô lỗ chen vào trong cơ thể cậu rồi rút ra, nháy mắt lại ôn nhu lấp đầy, sau đó cứ như vậy, vòng tuần hoàn làm người ta điên đảo, tiểu huyệt đằng sau vừa nóng vừa trướng, lúc căng lên, lúc giãn ra, làm cậu không tài nào xua đi được khoái cảm ngập tràn đang xâm chiếm thần trí “Ưm ưm…… A……”

Tận tình thao tiểu huyệt của bảo bối nhi nhà mình, Quân Duệ có cảm giác thỏa mãn đến cực độ, nhìn tiểu bạch liên trong sáng thuần khiết, ngây ngô không rõ thế sự đang điên cuồng dưới thân anh…… ân, tư vị này thật khiến anh mất đi lý trí!

Cho nên nói, lên đến giường thì tiểu công nào cũng hóa thành sắc lang đi.

“Ưm….” Ly Huyên rên lên tiếng cao vút, tiểu huyệt đang bao trọn lấy vật cứng của Quân Duệ chợt co rút đến cực hạn, anh tăng tốc đưa đẩy thêm vài cái, cuối cùng hung hăng bắn trọn vào trong cơ thể cậu. Vẫn là lần đầu tiên, còn phải để Huyên nhi nhà anh thích ứng với chuyện này đi.

Nhìn tiểu mỹ nhân đã không còn hơi sức bên dưới, anh hạ xuống trán cậu nụ hôn chứa đầy tình yêu thương cùng sự trân trọng. Nghĩ đến chuyện hai người sẽ sinh ra những tiểu bánh bao trắng trắng, mềm mại, thật là quá mỹ mãn rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play