Mộ Hi của cậu, Hàn Thiên Dật kia sẽ nắm tay một người khác, suốt đời suốt kiếp cùng người nọ tâm đầu ý hợp, tương kính như tân, nhưng người đó sẽ không là cậu.

Trái tim đang ê ẩm là vì nguyên nhân gì, cảm giác này khó chịu không kém gì những khi bị đưa vào phòng thí nghiệm, bất quá khi ấy là nỗi đau thể xác, còn hiện tại là bất an tâm hồn.

"Nếu cậu không đi thì tôi đi, nhất định không cho hai tên kia yên ổn. Hừ hừ!" Làm đau lòng tiểu Hiên Hiên của y, làm hại y không hoàn thành nhiệm vụ, làm lão công y phải bôn ba dày vò, những món nợ Dạ Vũ vô cùng không ý thức tính hết lên đầu Hàn Thiên Dật.

"Rầm" Tiếng cánh cửa phòng đóng lại, người kia đã hùng hổ đi rồi, thế giới của Quý Tử Hiên chợt tĩnh lặng như làn nước, cứ tưởng như không có gợn sóng nào, thực chất rối rắm không thôi.

Nhắm mắt lại, cậu nhớ đến lần đầu tiên gặp mặt Hàn Thiếu tướng tuổi trẻ tài cao, tinh anh số một Đế quốc, đó là trong buổi xem mắt của hai nhà Quân – Hàn. Dưới thân phận Quân Cẩm, được lão Faris thay đổi dung mạo hoàn toàn y đúc với vị hôn thê của Hàn Thiên Dật, tiến vào Đế Quốc, ngay dưới mi mắt của Quân gia. Lúc đó Hàn Thiên Dật cực kỳ phản đối mối hôn nhân sắp đặt này, dù cậu làm gì cũng không vừa mắt, thậm chí cái liếc mắt cũng lạnh lùng không trao cho cậu.

Bất quá Quý Tử Hiên chẳng để tâm điều đó, mục tiêu của cậu chính là đánh bại Hàn Thiếu tướng, tiêu diệt hắn ta, cuộc đời này nếu không có hắn, nhân sinh của cậu sẽ không bi kịch như vậy.

Nhưng những ngày tháng huấn luyện tại Quân đội lại làm cậu nhận ra, người đàn ông sáng chói hơn cả ánh dương quang kia thu hút đến cỡ nào, hệt như đóa hoa anh túc khiến người ta say đắm không thể tách rời. Hắn lạnh lùng quyết đoán, hắn tài trí hơn người, hắn anh dũng thiện chiến, hắn kiệt ngạo bất luân.

Sau trận chiến sinh tử, cùng Hàn Thiếu tướng đối đầu với Trùng tộc xâm lấn phía Bắc Tinh cầu, sau sự ra đời của Binh đoàn Thiên Tử, sau khi kề vai sát cánh, cùng tiến cùng lui với hắn,.. cũng không biết là từ lúc nào, trong trái tim này đã khắc sâu hình bóng đối phương.

Cậu lựa chọn ở bên cạnh Mộ Hi, đáp lại tấm chân tình ấy vì người đó mạnh mẽ xâm lược tâm trí cậu, mãnh liệt bảo vệ cậu cùng tình yêu nồng nhiệt của hắn đã làm tan chảy sự lạnh lùng gần như vô cảm này. Giờ phút này, Quý Tử Hiên thật sự cảm thấy may mắn vì Mộ Hi và Hàn Thiên Dật là một người. Hóa ra trái tim này trong lúc không hay, đã ái mộ đối phương mất rồi.

"Huyền Mặc, em định đi phá đám." Dạ Vũ siết chặt nắm tay, hai mắt to tròn nhìn thẳng vào lão công nhà y, một bộ dáng *cầu ủng hộ*.

"Hở?" Là hắn nghe lầm sao, ánh mắt ẩn chứa sự nghi ngờ khó giải nhìn ngược lại.

"Ý em là trời trong, mây trắng, lá xanh, nắng vàng. Đúng là thời cơ lý tưởng để chúng ta đi 'quậy phá đám cưới'." Nếu như lúc này có thêm cái đuôi phía sau, Cố Huyền Mặc đoán chắc nó sẽ phe phẩy không ngừng.

"Em thích là được." Nhấc tay xoa đầu tiểu kiều thê ham chơi nhà mình, Cố Huyền Mặc mỉm cười khích lệ, lần này sau khi hôn mê vì cạn kiệt dị năng, hắn lại vô tình phát hiện ra những điểm đáng ngờ tại thế giới này, dường như là có liên quan đến chuyện đã phát sinh trên người Dạ Vũ, cần đem những thông số lưu trữ được truyền cho Thanh Huyền, nhờ cậu hỗ trợ.

"Tôi cũng đi cùng mọi người." Quý Tử Hiên cửa vừa mở ra, đã xuất hiện phía sau, lời nói hữu lực, tinh thần minh mẫn, dường như đã thông suốt chuyện gì.

"Ôi! Tốt quá rồi, tôi đã nói mà, tiểu Hiên Hiên quả không làm tôi thất vọng!" Dạ Vũ chạy bạch bạch đến chỗ cậu, vui mừng hoan hô.

Lễ đường vô cùng to lớn, nguy nga, hoành tráng, lại không kém phần trang trọng của Đế Quốc.

Hai bên thông gia nhà Quân – Hàn đang vui mừng đón chào dàn tân khách đến tham dự, Hàn Nguyên soái gương mặt lạnh lùng, lại oai phong lẫm liệt, vừa nhìn đã biết ngay quan hệ huyết thống cùng Hàn Thiếu tướng, hiện đang dỗ dành vợ yêu còn chút giận dỗi vì ông trách phạt đứa con trai hư hỏng không nghe lời.

"Chúc mừng, chúc mừng Hàn Nguyên soái!" Người người vừa bước vào đã lời may đi trước, điềm lành đến sau. Nhân ngày đại hôn của Hàn Thiếu tướng, không ít lãnh đạo các cấp tham dự nhằm tạo mối quan hệ với Hàn gia. Đúng là chỉ lời chứ không thiệt!

"Mọi người đến gần đông đủ cả rồi." Lão gia chủ Quân gia cười đến híp cả mắt, bộ dáng sắp thành thông gia với Hàn gia làm lão mừng đến nửa đêm ngủ cũng bật cười.

"Nếu vậy chúng ta cũng nhanh vào trong đi." Hàn Nguyên soái dắt vợ yêu tiến đến trung tâm sảnh chính lễ đường.

"Này các người có thiếp mời không? Đây là hôn lẽ của Hàn Thiếu soái, không phải kẻ nào cũng có thể tham dự?" Một dàn dị năng giả kiêm bảo an chặn đường của nhóm người vừa xuất hiện, trông cũng lạ mắt quá rồi đi.

Người thanh niên đi đầu chỉ lặng lẽ giơ ra mảnh ngọc bội Quân gia trong túi áo vest xám, lập tức những bảo an cung kính lui xuống "Hóa ra là Quân gia gia tộc, mời vào, mời vào."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play