Quý Tử Hiên đang ẩn mình tại góc khuất trong căn phòng thí nghiệm, lúc này lập tức xuất hiện, phút chốc vận dụng Tinh Thần lực, điều khiển toàn bộ hành động cùng tư duy của tất cả những quái vật ở đây giúp bọn chúng khai thông tâm trí nhất thời.

Nhóm người lai tạo từ từ ổn định tâm tính, không còn kích động khát máu lao vào tấn công Mộ Hi, đại đa số đều ôm lấy đầu khuỵu xuống, nức nở những tiếng vô nghĩa.

220 cảm giác trước mắt quay cuồng, không phân biệt được mơ hay thực, ánh mắt chạm phải Quý Tử Hiên, dường như nhận ra cậu nhóc đã từng bị đưa vào phòng cấy ghép gen ngày ấy với mình, "Cậu..cậu là.. 231?"

"Ân. Đã lâu không gặp." Đều bị đưa vào viện nghiên cứu nhưng mỗi người một số phận, có đôi khi Quý Tử Hiên cảm thấy trời cao bạc đãi, hà khắc với mình, thiên vị cho Hàn Thiên Dật, đều là những con người có tư chất ưu việt, cớ gì hắn ta có thể được thiên sủng, người người kính trọng còn cậu lại sống hơn nửa cuộc đời đau khổ trong phòng thí nghiệm như vậy? Nhưng người đem so với người, chẳng bao giờ là điều đúng đắn, khi cậu nghĩ bản thân mình đã đủ đau khổ, thì so với những người lai tạo đánh mất luôn cả lương tri cùng thể xác ở nơi này, hoá ra đắng cay mình đã chịu cũng chẳng là gì cả.

"Cậu..cậu mau rời khỏi nơi này đi, toàn bộ bọn họ đều... điên cả rồi. Cả tôi.. cũng sắp điên mất thôi. Ha ha, lão Faris điên khùng cùng tên Cel biến thái kia, kiếp sau.. cả kiếp sau nữa.. tôi có hóa thành ác quỷ cũng không tha thứ cho bọn họ." 220 ôm mặt khóc ngất, vì lẽ gì mà cậu lại trở thành một tên quái vật không ra người, không ra ma thế này? Những chiếc vân rắn, còn cả cái đuôi rắn kinh khủng này, sao lại mọc trên người cậu?

284 cũng nhận ra Quý Tử Hiên, lắc đầu nói ngắt quãng: "Cậu hãy dẫn đồng bạn của mình chạy mau đi..chúng tôi sắp không kiểm soát được hành vi nữa rồi." Có ai muốn mình biến thành những con quái vật vô tri, cuộc đời luôn không ngừng đặt ra những thử thách gian nan cho bọn họ, tại sao lại là bọn họ chứ?

"Tôi đến đây chính là để giúp các người." Dứt lời, không thừa một giây, hai người Quý Tử Hiên cùng Mộ Hi xuất ra ống tiêm trên tay, trong đó chứa dịch thể không màu, lại ẩn ẩn ngũ sắc dương quang, tiến đến sát mỗi người lai tạo tiêm cho bọn họ một mũi.

"Thứ..thứ này là gì?.." 220 kinh hãi, chẳng lẽ 231 muốn giết bọn họ sao? Cũng phải thôi, cuộc đời này của họ đã đi sai cả một đường, cũng không còn cách nào quay lại, chết hẳn cũng là cách giải thoát, vĩnh biệt cuộc đời nghiệt ngã, vĩnh biệt thế giới tối tăm, vĩnh biệt Liên Bang ích kỷ đã áp bức bọn họ.

Những Thí Nghiệm phẩm khác cũng có suy nghĩ tương đồng với 220, nhưng họ cũng từ bỏ giãy giụa, để mặc cho hai người kia tiêm độc dược giải thoát cho mình.

"Aaaaa..." những tiếng la thất thanh trong căn phòng từ từ vang lên, sóng âm hãi hùng vang dội cả khu rừng hoang vắng, Dạ Vũ cùng Cố Huyền Mặc bên trong phi thuyền cũng nhận thức được.

"Hy vọng trời không triệt đường người." Dạ Vũ tựa vào vai Cố lão công, cầu mong những người bị hại kia sẽ được làm lại cuộc đời.

"Không hay rồi lão đại, có tín hiệu của Quân đội Liên bang đang tiến gần đến nơi này, làm sao đây?" Quan sát viên trên tàu vội vàng chạy đến thông báo.

"Có lý nào, hai người kia vẫn còn chưa ra." Dạ Vũ hoảng hốt, nếu ngay lúc này đây mà để Liên Bang tiến công, Mộ Hi cùng Quý Tử Hiên bị bắt là chuyện nhất định.

"Mau lái Phi Thuyền của chúng ta dẫn dụ bọn họ rời đi nơi khác hướng khác, cố gắng kéo dài thời gian hết sức có thể." Cố Huyền Mặc ra lệnh cho nhân viên điều khiển, Dạ Vũ nắm chặt tay hắn, đây là thời khắc mấu chốt, tuyệt đối không thể thất bại.

"Hạm đội chỉ huy số 1 Liên Bang báo cáo Trụ sở Chỉ huy, phát hiện Chiến thuyền của Cướp Biển Ngân Hà trên tuyến đường, xin cấp trên ra chỉ thị!" Lãnh đạo hạm đội 1 truyền tin tức về trung tâm.

"Đuổi theo Phi Thuyền Cướp biển, nhất định phải tóm gọn bọn chúng." Elvin – Thống soái Liên Bang kinh nghiệm chiến trường hơn người, số lần va chạm với Băng cướp cũng không ít, ông biết trên Phi Thuyền Ngân Hà ấy không ít báu vật kỳ quan, nếu có thể thâu tóm được, chính là đào được mỏ khó báu vô giá.

"Hạm đội chỉ huy số 2, số 3 lập tức đến chi viện theo vị trí tọa độ đã xác định.

Hạm đội chỉ huy số 4 thay số 1 tiến đến Sở Nghiên Cứu Y phong tỏa cùng tầm soát tình hình." Elvin điều động hàng loạt binh đội dưới tay mình, lần này quyết tâm siết chặt mục tiêu.

"Bọn họ đã đuổi theo sát chúng ta, có vẻ sắp sử dụng vũ khí hạng nặng để vây công." Điều khiển viên thuật lại tình hình cho lão đại. Cuộc truy đuổi ngoạn mục cùng những tay lái tàu bá đạo cừ khôi khiến cho mỗi người trên đó như đang chìm trong cảm giác mạnh ngoài vũ trụ bao la.

"Phi Thuyền Cướp Biển phía trước nghe rõ: Nếu còn không mau dừng lại đầu hàng, chúng tôi sẽ sử dụng tên lửa tầm nhiệt công kích, nhanh chóng đầu hàng, Liên Bang sẽ cho các người con đường sống." Loa tín hiệu vừa phát xong, đã nghe tiếng "Cạch, cạch.." không ngừng, một loạt tên lửa cùng lưới hạt nhân được dàn ra, chiến hạm 1 của Liên Bang phối hợp cùng chiến hạm 2, 3 vừa mới đến tạo ra thế gọng kìm giữ chặt lối thoát của Phi Thuyền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play