Theo cách làm của cha Liễu, các thôn bên dưới cũng bắt đầu reo hạt cải dầu. Tiền huyện thừa đi tới các thôn mở rộng việc trồng cải dầu nhìn thấy cây mía có phẩm tướng tốt. Lập tức thương nghị với hộ dân kia muốn mua lại cây mía ngoài ruộng nhà hắn.

Có tiền không kiếm chính là kẻ ngốc, mấy cây mía này cũng chỉ trồng cho mấy đứa nhỏ ăn ngọt miệng, bây giờ có thể đổi thành tiền bọn họ đương nhiên đồng ý đổi, nói xong liền cầm dao muốn đi chặt mía.

Tiền huyện thừa vội vàng cản người lại: “Khoan đã, đừng chặt, đừng chặt. Mía này ta mua, đây là tiền đặt cọc, ngươi nhận đi. Chỉ là ta vẫn để lại cây ở đây, chờ lúc nào ta cần sẽ đến lấy. Nhưng bụi mía này ngươi phải để ý cẩn thận cho ta, không thể mắc một chút sai lầm.”

Thôn dân đó tuy cảm thấy kỳ lạ nhưng cuối cùng vẫn nhận tiền, đồng ý với Tiền huyện thừa. Bụi mía này mọc ngoài ruộng cũng không thể mọc chân chạy mất, cũng không cần phí tâm sức để ý nhiều, tính toán như thế nào cũng cảm thấy việc mua bán này có lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play