Ninh Kiều Kiều liếc nhìn màn hình máy tính, dừng một chút, nói: "Vậy ngày mai cậu ra ngoài, tớ đi mua sắm cùng cậu."
Bách Hiểu và cô không đậu vào cùng một trường đại học, cô bận rộn với công việc bán thời gian, Bách Hiểu cũng phải chuẩn bị để đi đến những nơi khác sau khi tốt nghiệp, vì vậy sau này rất khó có cơ hội gặp nhau.
"Thật sao? Ngày mai cậu không đi làm sao?" Giọng nói hưng phấn của Bách Hiểu truyền đến.
Ninh Kiều Kiều gật đầu nói: "Mấy ngày nay tớ đã mất hết công việc, vẫn chưa tìm được việc mới."
"Vậy cậu đi mua sắm với tớ, tớ đi cùng cậu xem có công việc nào thích hợp không?" Bạch Hiểu vui vẻ nói.
"Được." Ninh Kiều Kiều đồng ý.
Sau khi hẹn trước với Bách Hiểu rồi cúp điện thoại, Ninh Kiều Kiều đọc tin tuyển dụng một lúc.
Sau đó, cô nhìn thời gian rồi tắt máy tính và đi ngủ.
Ngày hôm sau.
Ninh Kiều Kiều vội vàng chạy tới nơi mà cô và Bách Hiểu hẹn gặp, vừa xuống xe đã nhìn thấy Bách Hiểu đứng ở cửa trung tâm mua sắm.
Bách Hiểu mặc một chiếc váy hồng, dáng người mảnh khảnh và cao, với khuôn mặt tròn như quả táo, rất dễ thương.
"Tiểu Kiều." Bách Hiểu vẫy tay với Ninh Kiều Kiều.
Ninh Kiều Kiều đi tới, Bách Hiểu khoác tay cô nói: "Nào, nhãn hiệu cậu thích hôm nay giảm giá 30%, giảm 30%! Đi mua sắm với tớ nào!"
"Hả?"
Ninh Kiều Kiều còn chưa kịp nói lời nào, đã bị Bách Hiểu kéo đi, lao như gió về phía cửa hàng.
* * *
Mua sắm xong, Ninh Kiều Kiều và Bách Hiểu ngồi trong một nhà hàng nghỉ ngơi.
Sau khi gọi món, Bách Hiểu nhìn Ninh Kiều Kiều hỏi: "Mức lương bán hàng vừa rồi ở quầy thu ngân cũng khá tốt, họ có thể nhận cậu làm công việc mùa hè, sao cuối cùng cậu lại từ chối."
Ninh Kiều Kiều uống một ngụm nước, nhìn Bách Hiếu nói: "Buổi tối tôi có việc, bị trùng giờ."
Công việc bán quần áo có hai ca, đến hơn chín giờ tối cô mới có thể tan làm, tất nhiên điều này mâu thuẫn với công việc của cô ở quán bar.
"Buổi tối? Buổi tối làm việc gì?" Bách Hiểu nghi ngờ nhìn Ninh Kiều Kiều.
Bách Hiểu sửng sốt một chút, mấy giây sau mới kinh ngạc kêu lên: "Quán bar? Sao cậu lại làm ở quán bar?"
Đây là nhà hàng ăn uống, giọng nói lớn của Bách Hiểu lập tức khiến những thực khách khác kéo đến.
Ninh Kiều Kiều nhìn Bách Hiểu: "Nhỏ giọng một chút! Lát nữa tớ sẽ giải thích với cậu."
Bách Hiểu cũng phát hiện mọi người xung quanh đều đang nhìn mình nên gật đầu, lo lắng nhìn Ninh Kiều Kiều nói: "Vậy sau khi ra ngoài thì nói cho ta biết!"
Ninh Kiều Kiều gật đầu nói: "Được.."
"Tại sao không thể nói ở đây?" Đột nhiên một giọng nói mềm mại từ phía sau vang lên.
Đột nhiên biểu cảm trên mặt Ninh Kiều Kiều trở nên cứng đờ, cô nhìn thẳng vào Bách Hiểu, hai mắt híp lại.
Bách Hiểu nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của Ninh Kiều Kiều, ngẩng đầu nhìn về phía sau, bèn thấy ba cô gái ăn mặc rất thời trang đang đứng sau lưng Ninh Kiều Kiều.
Một trong số họ rất xinh đẹp, hai người còn lại trông không tệ, ngoại trừ việc họ trang điểm màu khói đậm và kẻ mắt đậm khiến mắt họ giống như gấu trúc.
Đặc biệt là người đẹp kia, hai mắt nhìn thẳng vào lưng Ninh Kiều Kiều, khóe môi nhếch lên giễu cợt, thoạt nhìn có ác ý.
"Các người là ai?" Bách Hiểu không chút sợ hãi nhìn ba cái xa lạ nữ hài hét lớn một tiếng.