Lục Nghiêu còn chưa nói xong thì Ninh Kiều Kiều đã nhào mạnh tới che miệng Lục Nghiêu lại trong tiếng hét chói tai của một đám phụ nữ. Ánh mắt sắc bén của cô nhìn Lục Nghiêu: "Anh là ai? Anh định làm gì?"
Lục Nghiêu nhíu mày nhìn Ninh Kiều Kiều và nói: "Bây giờ cô Nhiễm có thể buông tôi ra không?"
Dù sao thì Mạc thiếu vẫn còn ngồi trong xe nhìn, với lại cô gái này cũng có quan hệ với Mạc thiếu, làm như vậy thì không được lễ phép cho lắm.
Ninh Kiều Kiều dừng lại một chút rồi buông Lục Nghiêu ra, cô cau mày nhìn chằm chằm vào anh.
"Mời cô Nhiễm lên xe." Lục Nghiêu bảo Ninh Kiều Kiều lên chiếc Rolls-Royce ở phía sau.
Ninh Kiều Kiều liếc nhìn qua phía sau anh ta nhưng vẫn không nhúc nhích.
Cô cũng không ngốc, biết rõ là có nguy hiểm mà còn chủ động chui đầu vào.
"Cô Nhiễm?" Lục Nghiêu hối thúc cô.
Ninh Kiều Kiều vẫn không nhúc nhích, bỗng nhiên có một chiếc xe buýt chạy tới. Bởi vì có chiếc Rolls-Royce chặn lại nên bóp còi liên tục.
Lục Nghiêu bình tĩnh nhìn Ninh Kiều Kiều giống như không nghe thấy tiếng còi của xe buýt vậy.
Được rồi, xem ra nếu cô không lên xe thì anh ta vẫn đứng đây với cô và để mọi người vây xem.
Ninh Kiều Kiều đành phải kéo vali đi về phía chiếc Rolls- Royce, Lục Nghiêu cầm lấy cần gạt trong tay Ninh Kiều Kiều và nói: "Để tôi."
Nhìn không ra người này còn rất ga lăng nữa nha.
Ninh Kiều Kiều nhìn Lục Nghiêu một cái rồi đi tới bên cạnh chiếc xe, lúc mở cửa ra cả người cô liền ngẩn ngơ.
Một người phụ nữ? Còn..
Ninh Kiều Kiều nhìn cô gái ăn mặc mát mẻ ở trong xe thì đỏ mặt, hơn nữa cô vừa mở cửa xe thì đã cảm thấy một luồng khí lạnh rồi, cô gái này mặc ít như vậy ngồi trong xe mà không thấy lạnh sao?
Bên tai vẫn còn vang lên tiếng còi thúc giục của người lái xe buýt, Ninh Kiều Kiều lại có chút không dám lên xe.
Một người phụ nữ ăn mặc hở hang như vậy ngồi ở trong xe, chiếc xe này không phải là..
"Cô còn định đứng ở ngoài đến khi nào? Cô làm điều hòa của tôi bay ra ngoài hết là muốn tôi nóng chết sao?"
Bỗng nhiên trong xe vang lên một giọng nói còn lạnh hơn không khí lạnh của điều hòa nữa, Ninh Kiều Kiều sửng sốt một chút rồi cúi người nhìn vào trong xe.
Động tác của cô có chút buồn cười, trong mắt Úc Thiếu Mạc hiện lên một nụ cười nhưng giọng nói vẫn lạnh như băng: "Nhìn cái gì mà nhìn! Đừng nói với tôi là cô không biết tôi nha, vậy thì móc mắt của cô ra đi! Dù sao thì nó cũng chỉ là vật trang trí thôi!"
Thật sự là anh ta, Úc Thiếu Mạc!
Ninh Kiều Kiều liền không khống chế được mà run rẩy, cô muốn chạy nhưng chân lại giống như đóng đinh vậy.
"Cô Nhiễm, mời lên xe."
Phía sau vang lên giọng nói của Lục Nghiêu, Ninh Kiều Kiều xoay người lại chỉ thấy Lục Nghiêu đang bình tĩnh nhìn cô với dáng vẻ không được từ chối.
Cô không còn lựa chọn nào khác.
Ninh Kiều Kiều cắn răng ngồi vào trong xe, Lục Nghiêu đóng cửa xe lại cho cô rồi ngồi lên ghế lái phụ ở phía trước.
Chiếc Rolls-Royce rời đi trước sự chú ý của mọi người.
Ninh Kiều Kiều gần như là ngồi sát cửa cơ thể cô cách Úc Thiếu Mạc rất xa, càng xa càng tốt.
Trong xe im ắng không một tiếng động.
Thậm chí Ninh Kiều Kiều còn nghĩ Úc Thiếu Mạc mang theo một người phụ nữ bên cạnh thì chắc sẽ không làm khó cô đúng không?
"Vừa rồi cô đi đâu?"
Bỗng nhiên giọng nói lạnh như băng của Úc Thiếu Mạc vang lên, cơ thể của Ninh Kiều Kiều liền run rẩy.
Không ai trả lời, lúc này Ninh Kiều Kiều mới phản ứng lại là có thể Úc Thiếu Mạc đang nói chuyện với cô.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT