Nhiễm Kiều Kiều lạnh lùng nhìn cha ruột của cô và nói: "Bây giờ tôi không muốn nói gì cả! Tôi muốn nghỉ ngơi!"
Nói xong Nhiễm Kiều Kiều cũng không nhìn Nhiễm Quốc Đào mà đi thẳng lên lầu.
Nhiễm Quốc Đào nhíu mày không vui, ông muốn gọi Nhiễm Kiều Kiều nhưng nghĩ đến anh mắt lúc nãy của nên có chút do dự mà dừng lại.
"Ôi, ông nhìn xem, đây là xem bản thân như ân nhân của nhà chúng ta rồi! Thật to tát! Tôi còn muốn ngủ.."
Giọng nói châm chọc của Triệu Mỹ Hoa vang lên khiến Nhiễm Quốc Đào quay đầu lại nhìn bà ta. Vẻ mặt ông ta liền thay đổi những lớp thịt mỡ đều dồn lại một chỗ, ông ta cười nói: "A, bà đã làm móng xong chưa? Không phải bà muốn mua cái túi kia sao? Tôi đi với bà."
"Làm chưa xong, ông không có mắt để nhìn sao? Chờ đi!" Triệu Mỹ Hoa nói.
"Vâng, vâng." Nhiễm Quốc Đào gật đầu lia lịa.
* * *
Trên lầu.
Phòng của Nhiễm Kiều Kiều nằm trên tầng cao nhất, giống như trong truyện cổ tích cô bé Lọ Lem sống trên gác mái tồi tàn nhất.
Chỉ là cuối cùng cô bé Lọ Lem tội nghiệp cũng được ông trời ưu ái và kết hôn với Hoàng Tử.
Nhưng Hoàng Tử của cô đâu..
Nhiễm Kiều Kiều nằm trên giường, ánh mắt cô nhìn thẳng vào một tấm ảnh đặt trên tủ đầu giường.
Đó là một bức ảnh chụp chung của gia đình bốn người trong nhà của cô.
Có cô, cha mẹ và Nhiễm Văn Hiên.
Lúc đó không có Triệu Mỹ Hoa và Hàn Lộ, đúng là một gia đình hòa thuận và hạnh phúc.
Nhiễm Văn Hiên được mẹ Nhiễm Kiều Kiều nhận nuôi khi anh ta mới năm tuổi.
Mẹ của Nhiễm Kiều Kiều gặp Nhiễm Văn Hiên khi bà tham gia một hoạt động công ích chăm sóc trẻ mồ côi. Vì lúc sinh Nhiễm Kiều Kiều bà bị chảy máu cổ tử cung nên bà luôn cảm thấy có lỗi khi không thể sinh thêm con cho nhà họ Nhiễm. Sau khi bàn bạc với Nhiễm Quốc Đào thì bà nhận nuôi Nhiễm Văn Hiên.
Từ đó về sau Nhiễm Văn Hiên sống ở cô nhi viện được sống cuộc sống của một đại thiếu gia, còn Nhiễm Kiều Kiều vốn là đại tiểu thư của nhà họ Nhiễm lại không hiểu vì sao cô lại có thêm một người anh trai.
Nhiễm Kiều Kiều cũng không bài xích Nhiễm Văn Hiên thậm chí cô còn cảm thấy ba mẹ đối xử tốt với Nhiễm Văn Hiên là chuyện tốt.
Lúc còn bé Nhiễm Văn Hiên không thích nói chuyện, tính cách của Nhiễm Kiều Kiều lại hoạt bát nên ngày nào cô gái nhỏ cũng đi sau lưng Nhiễm Văn Hiên và không ngừng nói chuyện.
Nhiễm Kiều Kiều cũng không biết từ khi nào thì phần tình cảm này đã bắt đầu biến chất.
Càng ngày cô càng muốn gặp Nhiễm Văn Hiên nhưng lại không dám nhìn thẳng vào anh mà là thỉnh thoảng nhìn lén anh.
Thậm chí cô còn giống như một số cô gái trong trường đắp mặt nạ dưỡng ẩm và lét lút mua son..
Chỉ là tất cả những chuyện này đã phá vỡ bởi cái chết đột ngột của mẹ Nhiễm Kiều Kiều.
Nhiễm Kiều Kiều đã tận mắt nhìn thấy cha mẹ yêu thương nhau như thế nào cũng nhìn thấy sau tang lễ của mẹ cô được một tuần thì cha cô đã dẫn một người phụ nữ trẻ về nhà và còn có một đứa con gái nhỏ.
Hàn Lộ lớn hơn Nhiễm Kiều Kiều một tuổi, điều đáng buồn cười là cô lại trở thành Tam tiểu thư.
Bởi vì người phụ nữ đó nói rằng con gái bà ta không thể là con út nếu không sẽ bị cô bắt nạt.
Và cha cô đã vui vẻ đồng ý.
Hôm đó là lần đầu tiên Nhiễm Kiều Kiều nếm trải mùi vị của sự trưởng thành, thật cay đắng.
Lúc đó Nhiễm Văn Hiên đã làm gì?
Lần đầu tiên Nhiễm Văn Hiên nắm lấy tay cô, anh ta nhìn cô với ánh mắt nghiêm túc và nói: "Kiều Kiều ngoan đi, cho dù cả thế giới này không cần em thì em vẫn còn có anh!"
Còn có anh..
Nhiễm Kiều Kiều đang nhìn chằm chằm vào bức ảnh liền không nhịn được mà cười to.
Cuối cùng thì bây giờ người bên cạnh anh Văn Hiên của cô là ai?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT