Tại tập đoàn BOT.
Tập đoàn BOT là một trong những tập đoàn danh tiếng nhất nhì trong đất nước này và đương nhiên Lâm Minh Hạo cũng có cổ phần trong đó.
Không những như vậy mà anh ta còn là một trong cổ đông có quyền lực nhất nữa, vì vậy đi đâu anh ta cũng luôn tỏ thái độ hóng hách không xem ai ra gì.
Phía trước mặt anh bây giờ là một đám người vô tích sự suốt ngày chỉ biết xù xì bàn chuyện riêng tư chứ chẳng hề quan tâ m đến việc chung.
Lúc trước cũng nhiều lần thấy hiện trạng này xảy ra nhưng chưa bao giờ đứng lên nói tiếng nào, anh ta luôn nghĩ rằng những chuyện thế này không đáng để mình quan tâm nên rồi đành cho qua như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Thấy Minh Hạo đang đứng trước mặt mình, đám nhân viên kia nhanh chóng ai về bàn người nấy làm tiếp mấy công việc còn dang dỡ chưa được xử lý xong.
Dù ngày nào cũng bàn tán to nhỏ, nhiều chuyện của thiên hạ nhưng tốc độ làm xong kế hoạch của mấy người này cũng rất nhanh nên không ai nói được gì dù là có thấy ngay trước mắt mình.
- Xin chào cổ đông Lâm.
Một người phụ nữ có cách ăn mặc khá sang trọng đang tiến về phía của Minh Hạo, giọng nói lại còn vô cùng ngọt ngào, chẳng khác gì mía đường.
- Chào.
Anh ta cũng theo phản xạ mà chào hỏi lại cho tử tế.
Đây chắc hẳn là người đầu tiên dám đứng trước mặt anh ta mà làm thái độ đấy ấy chứ! Không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa hay không...!Mấy nhân viên trong phòng làm việc thở còn cố gắng không phát ra âm thanh gì để tránh gây nên sự chú ý cho hắn ta.
Vừa nhìn vào khuôn mặt đẹp trai theo hướng lạnh lùng này đã khiến cho bao nhiêu người chết mê chết mệt thì cô gái đang đứng trước mặt anh ta cũng y hệt như vậy thôi, không khác gì cả.
- Tôi là Lý Mộc Miên, rất hân hạnh được làm quen với anh Lâm, cổ đông quan trọng nhất trong tập đoàn nhé!
Lý Mộc Miên? Cái tên này dường như đã từng nghe ở đâu đó, vừa nghe đã thấy quen vô cùng.
A! Nhớ rồi! Chính là con gái của Lý Nhất Long đây mà, một trong những thương nhân có tiếng nhất thành phố Z.
Trong đầu Lâm Minh Hạo cũng đoán ngay cô ta chính là ai nên cũng không mấy quan tâm và ngạc nhiên khi một người xa lạ biết đến mình.
Anh ta cười nhếch mép một cái rồi đi thẳng về phía trước, mặc kệ người phụ nữ lắm mồm này cứ mãi luyên thuyên trước mặt mình.
Tính anh ta luôn luôn như vậy, cho dù đối phương là ai và làm chức vụ gì cao quý đến cỡ nào nhưng nếu đã không thích thì vẫn bày tỏ cảm xúc thật của mình ra, không sợ mất lòng bất cứ ai.
“Người đàn ông này thú vị thật, nhất định phải là của mình!” Trước giờ Lý Mộc Miên nổi tiếng là muốn gì được nấy, dù làm sai cũng có thể chuyển sang thành đúng một cách dễ dàng như trở bàn tay vậy, không có gì gọi là khó khăn.
Trong tập đoàn này, Mộc Miên chiếm giữ hơn 13% cổ phần - cũng là nhân vật khá quan trọng không thể thiếu.
Người phụ nữ này tài sắc vẹn toàn, tất cả mọi thứ đều rất hoàn hảo.
Kể cả việc nắm giữ trong tay nhiều cổ phần của các tập đoàn lớn khác và sẽ thâu tóm nó chỉ trong một mai.
Bước vào trong phòng họp, bầu không khí căng thẳng cả lên.
Mặt nào mặt nấy cũng u sầu chẳng khác gì đi đưa đám, chỉ riêng mình Minh Hạo và cô gái tên Mộc Miên kia là còn bình tĩnh.
- Cuộc họp xin phép được bắt đầu.
Chủ tịch tập đoàn Đặng Lâm Hào đứng lên phát biểu về dự án đấu thầu sắp tới, nhất định sẽ phải thuộc tập đoàn này.
Hiện nay tình hình của tập đoàn cũng không được lạc quan cho lắm, đấy cũng là lý do mà các nhân viên ở đây đều bày tỏ thái độ, không chấp nhận với mức lương hiện tại cũng như không chú tâm vào công việc như lúc trước nữa.
Suốt ngày chỉ biết đòi về sớm và nhận lương cao.
Lý do cần phải nắm trong tay công trình đó bởi vì nó rất quan trọng, có thể xoay chuyển tình hình của tập đoàn quay trở về trạng thái như ban đầu.
Không trong tình trạng thiếu thốn này kia kia nọ nữa!
- Như các vị đã biết, tôi không cần biết ở đây ai sẽ có được công trình ở bãi biển đó nhưng nhất định sau khi nắm được phải bàn giao lại cho tập đoàn.
Nếu ai làm được sẽ có thêm 5% cổ phần của tập đoàn.
Trời! Cái gì mà 5%? Dù là 0,25% thì cũng chấp nhận thì nói chi là tận 5% lớn lao kia.
Nếu như với các tập đoàn bình thường khác thì này chỉ là đều rất nhỏ bé nhưng đối với tập đoàn hàng đầu BOT thì là một câu chuyện khác.
Ngồi không mà một tháng cũng có thể kiếm thêm mấy chục triệu tệ.
- Nhất định tôi sẽ có được công trình đó sớm nhất!
Minh Hào đứng lên vỗ ngực xưng tên, anh ta chắc chắn hoàn toàn phần thắng sẽ thuộc về mình chứ chẳng phải một người nào khác.
Cũng có thể lắm chứ, trong giới thương trường ai mà không biết sự lợi hại và xảo trá của cái tên này.
Bề ngoài im lặng không nói gì nhưng bên trong cũng tự khắc hành động khiến họ tự đến dâng hiến công trình ở bãi biển mà chẳng có chút nào do dự.
- Anh nghĩ ai là ai mà có thể đứng lên đây nói ra câu nói ng.u xuẩn đó? Tôi đây mới chính là người sẽ có được nó!
Một người lái và một người chèo, bọn họ cứ tự tâng bốc bản thân mình lên trước mặt mọi người.
Nếu như dự án đấu thầu lần này chẳng thuộc về một trong hai thì chỉ có nước đào cái hố rồi nhảy tủm xuống dưới cho rồi, chứ nhục nhã quá phải sống làm sao?
- Buổi họp hôm nay đến đây là kết thúc, mọi người hãy vào công việc của mình!
Ai ai cũng bước ra khỏi phòng họp chỉ còn lại mỗi mình Minh Hạo và Mộc Miên đứng đó trơ trơ nhìn nhau, giống như có thù truyền kiếp hay sao đấy! Ở đây sắp cháy thành cho rồi, nếu còn không mau mau đem nước tới chắc chắn sẽ bị phá tung căn phòng này luôn quá!?
- Cô cứ đợi đấy!
- Anh cứ đợi đấy!
Hai người bọn họ lại nói cùng một câu, thậm chí còn chung một lượt.
Vừa gặp nhau vài ba lần nhưng sự ăn ý với nhau cũng chẳng ít đâu.
Sầm.
Anh ta bước ra ngoài trước Mộc Miên và đóng sầm cửa lại khiến cho cô muốn thoát cả tim ra ngoài.
- Tôi sẽ không để anh có được thứ tôi đang cần như vậy đâu!
Tính hai người bọn họ rất giống nhau ý nhở? Đều rất cương quyết khi đã vào công việc! Không thể nào dễ dàng từ bỏ bởi vì từ bỏ cũng có nghĩa là họ sẽ thua cuộc.
Một người lãnh đạo sẽ không bao giờ bỏ cuộc đâu! Đấy chính là lý do mà họ quyết tâm thực hiện ấy chứ!.