Chính những sai lầm của bản thân Mạc Thiệu Khiêm mới dẫn đến kết cục như thế này, những người ngoài cuộc cũng không tiện đánh giá, duy chỉ có một tiếng thở dài.
Năm đó, anh đã từng nhìn thấy Mạc Thiệu Khiêm phát điên, một lần nhầm chiếc ghế thành Đồng Khiết, ôm và hôn vào chiếc ghế, không thể kìm lại được.
Trần Dung từng nghĩ rằng Mạc Thiệu Khiêm sẽ ở trong bệnh viện tâm thần cho đến hết đời.
Nhưng ngày hôm qua, hắn đã liên lạc với anh và nói rằng muốn xuất viện.
Trần Dung yêu cầu y tá kiểm tra toàn diện cho Mạc Thiệu Khiêm, nhìn thấy tình trạng của hắn đã ổn định hơn rất nhiều.
Mạc Thiệu Khiêm nói muốn xuất viện, cho nên Trần Dung không thể giữ hắn ở đây được.
Sau khi Mạc Thiệu Khiêm vượt qua cuộc kiểm tra, Trần Dung đã dành thời gian để đến đón hắn.
Mạc Thiệu Khiêm nhìn chằm chằm vào cổng bệnh viện tâm thần bên ngoài cửa sổ xe, không nói lời nào.
Trần Dung xúc động nói: "Khoảng thời gian không có cậu, bác trai bác gái tóc bạc đi nhiều rồi, bác gái đau thương đến mức ngã bệnh, qua đời vào năm ngoái rồi."
Mạc Thiệu Khiêm cụp mắt xuống.
“Bác trai tiếp quản việc làm ăn của nhà họ Mạc, nói cho cùng bác ấy cũng lớn tuổi rồi, mặc dù có tôi ở bên cạnh giúp đỡ, nhưng càng ngày càng lực bất tòng tâm.”
“Ông ấy đã nhận nuôi một đứa trẻ con của một nhà họ hàng xa, cha mẹ nó mất sớm, hiện tại đang đi theo ông ấy để học việc quản lí công ty rồi.”