Tối đó ,

- Rầm !

- KHỐN KIẾP ! Con trai của ta ít nhiều gì cũng là thiên tài vậy mà Vực chủ lại không ra tay giết chết tên tiểu tử đó.

- Nếu không thể làm chủ vậy chi bằng đêm nay tập kích giết chết bọn chúng là được.

- Ngươi nói thì dễ nghe quá tiểu tử đó có con Thú yêu đó bảo vệ làm sao có thể ra tay tiếp cận được dù tiến tới áp sát còn chẳng được nói gì tập kích.

- Vậy thì ngươi nhầm to rồi Cửu Nghĩa có một nghĩa muội đem lòng yêu nha đầu đó chỉ cần bắt được nha đầu đó uy hiếp hắn ra tay chẳng phải tốt hơn sao mượn tay người thân giết người thân.

- Hahahahahaha !!!! Giết chết được hắn xem như an ủi phần nào cho con trai của ta rồi.

- Đúng là đồ ngu mà ! Nha đầu đó sớm được bố trí rồi dẫn ngươi qua đó bắt ả cũng tiện thể tiễn ngươi và cả Trần gia đi luôn một lượt chỉ cần Nguyễn gia ta là đủ rồi.

Cha con ngươi đều ngu như nhau chẳng động chút gì là trí đấu trí cứ dùng tay chân làm gì dùng trí thắng dũng mới là chân lý.

Tại nơi nào đó ,

- Soạt !

- Vân nhi , muội vẫn luôn ở đây sao ?

- Nghĩa ca , huynh đến thăm muội sao ? Muội tưởng huynh và tỷ ấy........???

Cửu Nghĩa ôm chầm lấy Vân nhi rồi nói.

- Cô ấy sớm nhận ra tình cảm của ta và muội chấp nhận rời đi để ta và nàng có thể đến được với nhau.

- Nhưng mà muội thân mang căn bệnh không thể nào cứu chữa được hơn nữa cuộc đời huynh vẫn còn dài phía trước đừng vì muội mà bỏ lỡ.

- Soạt !

- Cơ hội có rất nhiều nhưng bỏ lỡ muội mới chính là nỗi đau mà ta không thể nào quên dù muội mang trong mình căn bệnh đó ta vẫn sẽ ở bên cạnh muội cho đến giây phút chia li đó mãi không rời.

Cả hai đang vui vẻ bên nhau những giây phút đó thì một bóng đen xuất hiện tấn công cả hai.

- Vút !

- Thật là xứng đôi thật mong chờ quyết định của bọn chúng.

- Hahahahaha !!!

Mọi hành động của bọn chúng hoàn toàn đã bị một phân thể của Cổ Trùng ở đó đã quan sát được toàn bộ tất cả nhanh chóng trở về với bản thể của chính mình rồi báo lại cho Thiên Vũ.

- Soạt !

- !!!!

- Sao vậy Cổ Trùng ???? Có gì muốn nói với ta à ?

- Gật đầu.

- ..........!!

- Hóa ra là ra tay với hai người bọn họ được lắm nếu vậy cứ tương kế tựu kế với hai lão già đó vậy.

- Cạch !

- !!!!

- Thiên Vũ công tử , tìm ta có chuyện gì không ?

- Có chuyện rồi phiền Cửu Lý gia chủ làm theo kế hoạch của ta để đảm bảo an toàn cứu hai người bọn họ ra.

- Cứu ai ???

- Đến lúc đó người sẽ biết.

- Bộp !

- Vụt !

- !!!???

- Thiên Vũ công tử cẩn thận !

Một đạo thân ảnh xuất hiện đồng thời hành lễ trước mặt Thiên Vũ đầy cung kính.

- Soạt !

- Thuộc hạ Phi Ưng một tán hồn may mắn được phụ thân của người cứu giúp giờ nhận lệnh bảo vệ người xin công tử ra lệnh.

- Soạt !

- Làm theo những gì mà tờ giấy này của ta viết giải quyết ổn thỏa.

- Vâng !

- Vút !

- Sắp khai chiến rồi.

- Thiên Vũ công tử người không nghi ngờ thân phận của hắn sao ??? Ngộ nhỡ đó là cái bẫy thì sao ???

- Phi Ưng trước đây ta có đọc trong Cổ thư tiếng tăm vang danh khắp nơi người đời thán phục không hết chỉ là tài giỏi vô song bị kẻ khác hãm hại mà bị chết trở thành tán hồn nhưng ta cảm nhận được Khí của hắn rất giống phụ thân ta nên ta tin tưởng người.

- Hấp !

- Vù.........!

Một nén nhang sau ,

- Đến rồi.

- Bịch bịch bịch !

- Tứ đệ , ta và ba người nghĩa ca của đệ xử lý mấy lão già đó Trần lão già đó giao cho đệ.

- Ừm.

- Tiểu tử , cho ngươi một cơ hội tự sát và cũng như đem đầu lão Cửu Vô Song đó ra đây ta đảm bảo cho các ngươi chế toàn vẹn.

- Đừng quên mạng của Cửu Nghĩa và nha đầu đó đang ở trong tay ta chỉ cần đáp ứng xong điều kiện của ta ta lập tức thả người ra.

- Khốn kiếp , thì ra các ngươi ra tay với đệ đệ của ta.

- Ai bảo hắn si tình làm cái gì.

Ở yên Cửu Lý gia thì còn đường sống đi chạy tới đó thề non hẹn ước thật đáng ngưỡng mộ.

- Vút !

- Ta liều với ngươi !

- Cửu Sương !!!???

- Ngăn cản con bé lại đừng có liều lĩnh như vậy quay lại đây cho ta.

- Vút !

- Xoẹt !

- ẦM !

- !!!!????

- Kẻ nào nữa vậy ???

- Cạch !

- Xin lỗi nhé Tứ Lâm huynh cái đầu của huynh quá đáng giá ta không thể không lấy có trách thì trách bản thân huynh đắc tội nhầm người mà ta cũng vì con đường tu luyện cần rất nhiều thứ nữa xin lỗi nhé !

- Văn Bình ????

- Xoẹt !

- !!!!????

- Ai ra tay vậy ????

- Cạch !

- !!!!????

- Ngươi........!ngươi là........!Tán Tiêu Tiên - Lý Phi Ưng ?????

- Cạch !

- Đại danh năm nào vang danh vẫn còn kẻ nhớ có điều ta ở ẩn đã lâu rồi cái danh đó cũng biến mất từ đấy ta là ta của hiện tại chỉ vậy thôi.

- Phi Ưng tiền bối đến rồi sao ??? Có nhớ giao ước lúc đó không chỉ cần giết hại tên đó thì coi như tiền bối được tự do.

- Ngươi có gọi thêm người cũng vô ích thôi.

- Soạt !

- !!!!???

- Hấp !

- Xoẹt !

- !!!!????

- Cái......!gì ????

- Kiếm.......!kiếm đó vậy mà lại dễ dàng giết được hắn ta tên này rốt cuộc là thánh nhân phương nào vậy ?

- Vụt !

- Chát !

- BÙM !

- Hự......!khụ !!! Sao.......!sao ta không cảm nhận được sự hiện diện của hắn vậy ???

- Cạch !

- Không được giết hắn , ta muốn biết đệ đệ của ta đang ở đâu ?

- Được.

- Kịch !

- Khôn ngoan mà chọn lựa câu trả lời tiểu tử.

- Hai người bọn họ rốt cuộc đang ở đâu ?

- Ở Trần gia hắn ta nhốt bọn họ vào bên trong một địa cung nhưng nơi đó rất phúc tạp bắt buộc phải có hắn dẫn đường mới có thể đi được đến điểm cuối địa cung đáng tiếc bị ngươi giết rồi.

- Vậy sao ?

- Vù...........!

- !!!!????

- Đoạt Hồn Thức ???
- Chút tà công này hẳn một trong hai người các ngươi tùng tu luyện giờ bị ta đoạt được từ một cái xác giờ có nên đoạt từ một tên sống sót như ngươi không nhỉ ?

Phi Ưng bước đến khống chế tên gia chủ Nguyễn gia nhưng hắn cực kì thông minh khôn ngoan đổ hết mọi chuyện lên đầu Trần gia hòng thoát tội.

- Lão già Trần lão chết tiệt mỗi cái việc cử người đi điều tra cặn kẽ vậy mà không tra ra được thân phận người này rốt cuộc là ai sao lại giúp cái tên tiểu tử này là sao chứ ?

Sau một nén nhang kiểm tra Phi Ưng lên tiếng trả lời.

- Địa cung hoàn toàn không có người.

- Cái gì ???? Khoan........!khoan đã , rất có thể lão ta đã giăng ra một kết giới khác để che đi tầm nhìn của ngài cũng có thể xảy ra không lâu trước đó cũng có vài kẻ bị nhốt trong đó và cũng được cứu nhưng khi tới nơi chẳng thấy người đâu đến khi lão ta nói dùng Long tức cảm nhận vạn vật xung quanh ta mới biết cái kết giới đó.

- Di ngôn trước khi chết cũng được rồi.

- Xoẹt !

- !!!!????

- Hai tên này vậy mà là phân hồn để thế thân đi gây chiến đúng là lắm chiêu trò.

- Vậy đệ đệ của ta..........!
- Yên tâm ta cứu được bọn họ rồi đang ở một nơi an toàn đợi khi chuyện này qua sẽ gặp nhau thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play