*Câu lạc bộ hoàng gia
Một nơi cách xa thành phố xô bồ, trên đỉnh núi đầy xa hoa, những thành viên cao cấp, những người có tiền chưa chắc đã vào được.
Cố Ngôn không biết mình bị làm sao mà lại đưa San đến đây.
Sau khi ăn xong, anh đưa San vào phòng riêng cao nhất ở hội quán.
Tiêu Vấn Ân và Nhạc Tử Mạc, là bạn của Cố Ngôn.
Một người là con trai của ông trùm bất động sản, người còn lại là chủ một công ty thương mại điện tử mới nổi.
Cả hai đang uống rượu và chơi phi tiêu trong phòng.
Cố Ngôn đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu đưa phụ nữ tới đấy! Nhạc Tử Mạc kinh ngạc: "Có phải cô gái này đã chuyển giới rồi không?"
"Cố Ngôn ngồi xuống bên cạnh cửa sổ trong suốt.Anh thản nhiên châm một đếu thuốc."
Là chị dâu.
Tiêu Vấn Ân sững sốt vài giây.
"Cố Ngôn, anh nói cái gì?"
"Tôi nói cô ấy là chị dâu của hai cậu"
Cố Ngôn đấm chìm trong làn khói thuốc.
Sao hai nhát, anh đã dập tắt đếu thuốc như thể sợ San khó chịu.
"Chết tiệt, anh đã kết hôn rồi! sao không nói cho chúng tôi biết"
"Cậu không cần quan tâm chuyện này đâu"
San cười khổ nói.
Đôi mắt lạnh lùng của Cố Ngôn lước qua.
Ngay lập tức không khí ngưng tụ thành băng.
Tiêu Vấn Ân nháy mắt Nhạc Tử Mạc hiểu ra, anh đem ra một chai rượu ngoại loại mạnh đắt tiền, rót ra đầy ly.
mùi rượu êm dịu tràn ngập khắp phòng.
"Tôi không biết uống rượu " San xua tay nói.
"Chị dâu, vậy chúng ta chơi phi tiêu, nếu bắn không trúng đích sẽ bị phạt ba ly chúng ta chơi ba vòng"
"Được, nhưng đừng gọi tôi là chị dâu tên tôi là Bạch Ngọc San."
"Sao có thể chị dâu là chị dâu" Chúng ta bắt đầu được rồi chứ?
Nhạc Tử Mạc ném lần lượt ba chiếc phi tiêu như chỉ trúng tâm hai lần.
Tiêu Vấn Ân còn tệ hơn chỉ trúng tâm duy nhất một lần.
Tiêu Vấn Ân đưa ba chiếc phi tiêu cho San.
" chị dâu chị có muốn ném thử vài lần tập làm quen với chúng không?"
Cố Ngôn cau mày.
Họ đã đi quá xa rồi.
Loại rượu ngoại Louis Xlll rất mạnh, nếu San cô ấy uống ba ly sẽ không chịu nổi.
Anh đứng dậy để ngăn họ lại thì.
" Swoosh"
Cả ba phi tiêu đều được cô đơn giản đưa vào hồng tâm
Nhạc Tử Mạc và Tiêu Vấn Ân há hốc kinh hoàn mà nhìn nhau.
"Được rồi chuyênn...!chuyên gia" Nhạc Tử Mạc lắp bắp nói.
" Ba nhân ba được chín, được rồi mõi người chín ly." cô cười nhẹ rồi nhún vai.
Tiêu Vấn Ân"...."
Hai người sao khi uống hết chín ly rượu cả hai dần như muốn nôn.
không chú ý đến hình tượng mà nằm dài trên sàn nhà.
Cố Ngôn trong có vẻ vui tươi đôi mắt đen dài và hẹp có chút nhướng lên và liếc nhìn San.
Người phụ nữ này thật sự khiến anh ngạc nhiên.
"Rốt cuộc cô ấy là ai? kỹ năng ném phi tiêu của cô ấy không phải là có thể học trong một sớm một chiều."
"Anh có thể đưa em về không? em muốn ngủ." San có vẻ là buồn ngủ và thiếu kiên nhẫn nhìn Cố Ngôn.
Nhạc Tử Mạc và Tiêu Vấn Ân được một phiên kinh ngạc.
San không nhận ra lời nói của cô mơ hồ đến mức nào.
Cô thật sự buồn ngủ.
Cố Ngôn lấy túi của cô rồi rời đi.
Nhạc Tử Mạc và Tiêu Vấn Ân nhìn theo bóng lưng hai người.
"Ôi! chúa ơi anh ta vậy mà lại cầm túi cho phụ nữ kia.."
Cố Ngôn khởi động chiếc Maybach, chiếc xe sang trọng lặp tức sáng đèn.
San đã thắt dây an toàn, một tay dựa lên trán trong có chút mệt mỏi.
Trên đường về nhà cô bắt đầu ra đều kiện với Cố Ngôn.
Giọng cô buồn ngủ trước tiên, vì bà muốn tôi và anh ngủ chung nên anh hãy chuẩn bị thêm cho tôi một bộ chăn gói, tôi sẽ ngủ trên ghế sofa.
Như vậy bà sẽ không biết.
Cố Ngôn cầm vô lăn bằng một tay, tay còn lại đặt lên cửa sổ với tư thế vô cùng bảnh bao.
Cô nghĩ thôi có hứng thú với thân hình của cô sao ?
Nghe vậy San vô thức nhìn vào vòng một cô nghĩ thầm hình như từ hồi cấp3 nó đã không còn phát triển nữa.
Anh nhìn cô và liếc nhìn theo ánh mắt cô.
Anh cảm thấy hơi thở của mình như thắt lại.
Dường như anh đang nghẹn ngào với chính mình khụ, khụ..
Thứ hai, anh không được can thiệp vào tự do của tôi, Tôi sẽ cố gắng trở lại nhà anh sớm nhất có thể và đi với bà Triệu khi có thời gian.
Nhưng đôi lúc tôi không về nhà vì dù sao tôi cũng là sinh viên tôi cần ở lại ký túc xá.
Cô không muốn cho anh biết về việc đã thuê một căn nhà bênh nhoài.
Ừm
Suýt chút nữa anh quên mất cô là người rất mưu mô và nghĩa hiệp.
Nếu sao mà cô ta có thể dễ lòng được sự sủng ái của bà.
Cô tốt nhất nên an phận đừng có mà giở trò , nếu không cuộc hôn của chúng ta sẽ kết thúc bất kì lúc nào.
Anh nghĩ nhiều rồi, tôi đến sạch sẽ rời đi cũng sạch sẽ.
San cười nhẹ, nhắm mắt và nghĩ ngơi.
Nghe những lời này Cố Ngôn khó chịu một lúc.
Anh lạnh lùng nói:" Cô nói xong? Tôi cũng có hai yêu cầu."
"ừ" giọng cô trở nên nhẹ nhàng.
"Đầu tiên, nhu cầu của bà đều phải đám ứng.
Đối với những vấn đề liên quan đến bà cô phải có mặt."
"Được" cô đáp
"Thứ hai, trong lúc còn trong cuộc hôn nhân này cô không được qua lại với bất kỳ người đàn ông nào."
Một lúc sau San không trả lời.
"Này, cô có nghe thấy tôi nói không"
Chiếc xe im lặng một cách kỳ lạ, hơi thở đều đều vang lên.
Có vẻ như cô ấy đã thực sự mệt mỏi.
"Anh không thể không tắt đèn và giảm tốc độ.".