Sáng sớm hôm sau, Ngu Tiểu Mãn vừa đứng dậy khỏi giường đã chạy ra ao ngâm mình.
“Không phải người ta vẫn nói say rượu sẽ không nhớ được gì sao?” Cậu bụm mặt, chỉ hận không thể vùi cả cá xuống nước, “Sao ta vẫn nhớ rõ rành rành, nhớ cả lúc đòi huynh ấy cười nhiều một chút như kẻ ngu nữa?”
Tiểu Giáp nói: “Thế là sau đấy hắn có cười không?”
Ngu Tiểu Mãn buồn như đưa đám: “Không cười.”
“Hay là lúc ấy nhìn nhầm?” Tiểu Ất nói, “Thật ra lúc trước hắn không hề cười chẳng hạn?”
Ngu Tiểu Mãn nhắm mắt hồi tưởng ký ức một đêm qua, sau đó khẳng định cực kỳ kiên quyết: “Chắc chắn huynh ấy đã cười, tám năm trước ta từng thấy huynh ấy cười rồi, chính là nụ cười dạng ấy.”
Hai con cá chép không hẹn mà cùng hỏi: “Nụ cười dạng gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play