Tô Mính Hoàn có tật giật mình, hai mắt đảo loạn, nhưng miệng vẫn kiền cường mà giảo biện: “Ai xấu hổ với anh!”
Dứt lời, dùng một tay đẩy anh ra, xấu hổ giận dữ ghét bỏ nói: “Nói chuyện đừng cách tôi gần như vậy, có mùi rượu!”
Diệp Sâm Nam nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, cười không cách nào kiềm chế được, nhẹ nhàng phản bác nói: “Vừa rồi em còn uống nhiều hơn tôi.”
Anh cũng uống hai lon bia, mà Tô Mính Hoàn còn uống một chút Whiskey. Vừa rồi mấy tên kia đều nói là lần đầu tiên gặp chị dâu, thế nào cũng phải kính rượu cô.
Diệp Sâm Nam vốn tưởng cô sẽ cản lại, ai ngờ Tô Mính Hoàn còn rất sảng khoái, không cho anh cơ hội biểu hiện, xách bình rượu lên rót đầy cho mình, cùng mọi người cụng ly.
Nếu không phải vừa rồi trên người dị ứng không thoải mái, Diệp Sâm Nam hoài nghi lúc này chỉ sợ cô đã uống say rồi.
Tô Mính Hoàn cảm thấy mình ở trước mặt anh, ngôn ngữ luôn thiếu thốn, giống như làm thế nào cũng không tranh thắng được anh.
Hai mắt cô bốc hỏa nhìn chằm chằm Diệp Sâm Nam, dứt kho�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.