Diệp Sâm Nam không rảnh mà đi quan tâm Mễ Kỳ có đau khổ hay không, lúc này anh chỉ cảm thấy Tô Mính Hoàn nói chuyện có sự ẩn ý gì đó, càng không rõ cô nói nhiều như vậy rốt cuộc là muốn biểu đạt ý gì trong đó.

Nếu nói là cô đang ghen thì cũng không đúng, dường như có chỗ nào đó không giống lắm.

Nếu nói là cô vốn dĩ không thèm để ý thì việc cô hỏi nhiều như vậy có ý nghĩa gì đây?

Anh bình tĩnh nói: “Em quan tâm cô ta có đau khổ hay không làm gì.”

Tô Mính Hoàn nghẹn một cái, vừa nghe thấy lời này của anh, bỗng nhiên tâm tình cô trở nên bực bội một chút.

Nói cô không cần quan tâm cô ta có đau khổ hay không? nói cô quản nhiều làm gì? rốt cuộc chuyện này cũng có ảnh hưởng tới cô mà, không phải sao?

“Nếu cô ta thật sự đau khổ và hai người muốn quay lại với nhau, hiện tại đến với nhau vẫn còn kịp đó, tôi cũng có thể thành toàn cho hai người.”

Tô Mính Hoàn mặt không cảm xúc, bình tĩnh đưa ly nước trái cây lên miệng uống một ngụm, tiếp tục nói: “Dù sao chúng ta cũng còn chưa có công khai ra bên ngoài. Nếu các người muốn gương vỡ lại lành thì hoàn toàn có thể nói thẳng với tôi, không cần lén lút mà làm ra chuyện gì đó sau lưng tôi, đùa giỡn xem tôi giống như một đứa ngốc mà chơi đùa thì không được.”

Diệp Sâm Nam không nghĩ tới cô càng nói càng thái quá, biểu tình lạnh xuống: “Ai nói là tôi muốn gương vỡ lại lành?!”

Tô Mính Hoàn cười như không cười mà liếc mắt nhìn anh. Nghĩ thầm, không muốn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play