Dương Diệu Văn khẽ thở dài một tiếng: “Mọi chuyện cũng không phải không thể quay đầu lại, cũng cùng là đàn ông nên anh cũng có thể biết được bây giờ trạng thái tâm lý của anh ta như thế nào, anh ta không muốn em nghĩ anh ta là người em vẫy tay thì tới, xua tay thì đi, cái anh ta muốn chính là sự thật lòng của em không phải hay sao?”
Tô Mính Hoàn giận dỗi phàn nàn một câu: “Nhưng mà em cũng đã cho anh ấy nhiều bậc thang để leo xuống rồi đấy chứ. Lúc trước em vẫn luôn gửi tin nhắn mà anh ấy cũng không trả lời. Mấy tháng sau trở về cũng không nói với em một tiếng, em đâu biết có phải là anh ấy đã không thèm quan tâm nữa và đã sớm buông xuống đoạn tình cảm này rồi hay chưa đúng không?”
Thì ra là vậy.
Dương Diệu Văn cũng là người thông minh, vừa nghe liền hiểu rõ.
Kéo dài như vậy thì ra vẫn là vì lòng tự trọng của cô.
“Em suy nghĩ thử xem, em là một cô gái mà còn hiếu thắng muốn hơn thua như vậy, huống chi là một người đàn ông như anh ta có đúng không?”
Nếu anh thật sự xem như mọi chuyện lúc trước đều không có phát sinh và khoan dung cô không giới hạn, chỉ sợ anh không phải là Diệp Sâm Nam kiêu ngạo kia rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT