Sáng sớm hôm sau, Cao Thệ liền nhận được điện thoại của Tinh Tham, nghe giọng là biết đối phương nôn không kịp chờ, ước gì chui ra khỏi điện thoại tới gặp anh.
Trước ánh mắt như tiễn Đường Tăng và Động Bàn Tơ của Cao Cố Sanh, Cao Thệ lên đường tới Vạn Tinh.
Lệ Mạch Trần quả thật có chút thủ đoạn, ít ra hắn quản lý nghệ sĩ của mình rất nghiêm ngặt, bên phía cảnh sát chỉ bắt được hai nghệ sĩ hút mai thúy, ngoài ra không điều tra thêm được gì.
Nhưng Cao Thệ không tin Lệ Mạch Trần ra tay sạch sẽ như vậy.
Địa điểm gặp mặt lần này là tại sân quay quảng cáo.
Hôm nay Cao Thệ ăn mặc đơn giản như mọi ngày, áo sơ mi đen và quần tây, sơ vin kỹ càng, hoàn toàn là phong cách ăn mặc của lứa tuổi trung niên.
Nhưng tỷ lệ cơ thể của Cao Thệ quá xuất sắc, vai rộng chân dài, dây nịt rộng bằng ba ngón tay tôn lên vòng eo vừa thon gầy vừa giàu sức bật, từng bước từng bước đi tới, mỗi một bước chân như dẫm vào trong tim Tinh Tham, làm cho bộ đồ trung niên bình thường trên người anh trở thành hàng hiệu xa xỉ.
Tinh Tham nhìn mà căng não choáng đầu hoa mắt, trong lòng càng quyết tâm ký người này cho bằng được.
Khoan bàn đến cái khác, ngoài khí chất ngời ngời này ra, còn có vóc dáng siêu mẫu trời sinh, có thể dễ dàng nhận quảng cáo thời trang dành cho nam.
Hắn nghĩ như vậy, ngoài mặt nở nụ cười nịnh nọt: “Anh Cao, chúng ta đi thôi.”
Nhân vật chính quay quảng cáo lần này là sao nhí đang nổi tiếng gần đây, Bé Bì Bì.
Bé Bì Bì là một cậu bé tám tuổi, tướng mạo được hưởng gen trội của cả ba mẹ, trắng trẻo xinh xẻo, một đôi mắt to tròn long lanh, lông mi vừa dài vừa cong vuốt, rất giống một búp bê biết cử động.
Bì Bì là tên khởi đầu cho sự nổi tiếng của bé, bắt nguồn từ video mẹ của Bì Bì quay cậu bé nhổ cà rốt trong vườn, lúc đó cậu bé mới năm tuổi, cố gắng nhổ cà rốt như một chú thỏ chăm chỉ, kết quả củ cà rốt không bị kéo ra khỏi đất, còn phần lá thì bị kéo đứt khỏi thân củ, cậu bé theo quán tính ngã dập mông xuống đất.
Đứa bé nhìn cái lá trụi lủi trong tay, lại nhìn củ cà rốt còn vùi trong đất, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ ra ngơ ngác được chụp lại làm meme, từ đó cậu bé vừa dễ thương vừa lễ phép này đi vào tầm mắt của mọi người, thu hoạch một đống fan mẹ và fan chị gái. thuyngu.wordpress.com
Sau đó cậu bé được Vạn Tinh mời ký hợp đồng, hôm nay đã trôi qua ba năm, càng ngày càng nổi tiếng.
Không phải nói quá, phụ huynh nào yêu thích trẻ con nếu gặp Bé Bì Bì đều sẽ mềm lòng đôi phần.
Tinh Tham cũng nhìn ra Cao Thệ rất mến đứa bé này, nên hắn mới dẫn anh tới xem Bé Bì Bì.
Huống chi người quay chung quảng cáo với Bé Bì Bì là chị gái quốc dân, Xá Đình Tạ, cô ta xinh đẹp hiền lành, rộng rãi khéo léo, là hình tượng mối tình đầu trong lòng mỗi người đàn ông, Tinh Tham không tin Cao Thệ không động lòng.
…
Khi đến chỗ quay quảng cáo, bên trong đã bắt đầu quay, Bé Bì Bì đang ăn thịt bò khô, hai mắt cong thành vầng trăng khuyết, vừa ăn vừa nói lời quảng cáo: “Muốn mỗi ngày đều được mẹ cho ăn thịt bò khô.”
Xá Đình Tạ quay chung quảng cáo với cậu bé cúi đầu nói: “Cục cưng ơi…”
“Cắt!”
Đạo diễn đi tới: “Cô Xá chú ý dùm tôi, cô là diễn vai người mẹ của Bì Bì, chứ không phải chị.”
Đạo diễn nhíu mày.
Hắn niệm thầm người này là nghệ sĩ hàng đầu của Vạn Tinh ba lần, còn đứa bén bên cạnh thì không tiện nặng lời, nhưng hắn đã mắng ngàn tám trăm lần trong bụng.
Cô Xá này diễn với ai cũng là dáng vẻ liếc mắt đưa tình, nhưng diễn kiểu này với phái nam thì không nói gì, chứ ai lại diễn như thế với trẻ con, đã vậy còn che mất ống kính của Bì Bì, trông như đang một mình diễn tán tỉnh với đàn ông!
Đạo diễn đau đầu muốn chết, hắn không phải là đạo diễn cầu toàn khắt khe, không mấy tích cực khi quay quảng cáo, dù sao có lưu lượng của hai người kia duy trì, chỉ nhìn mặt là có thể bán hàng, nhưng với điều kiện tiên quyết là không được liên quan đến giới hạn cuối cùng! thuyngu.wordpress.com
Nếu tung đoạn video này lên, nói là xx cũng có người tin.
Cũng may diễn xuất của Xá Đình Tạ không ra gì nhưng thái độ hợp tác còn được, lúc này cô ta cúi đầu xin lỗi với mọi người rồi nói muốn đi tìm cảm giác, hôm nay quay quảng cáo cũng ngắn nên có thể thong thả cả ngày, không cần gấp gáp.
Xá Đình Tạ đi rồi, Bé Bì Bì cũng nhảy xuống khỏi sofa.
Bé Bì Bì là cậu nhóc tám tuổi, nhưng thoạt nhìn chỉ mới sáu, bảy tuổi, vì vóc dáng nhỏ bé và hai má bầu bĩnh đáng yêu, trông giống như một em bé.
Tinh Tham không ngờ lần đầu gặp mặt lại trúng ngay cảnh đạo diễn hô cắt, có điều hắn cũng đã cân nhắc đến trường hợp này, với tổ hợp Xá Đình Tạ và Bé Bì Bì thì đạo diễn sẽ không mắng quá nặng lời.
Tinh Tham chỉ vào phụ huynh của Bé Bì Bì, nói: “Anh Cao, chắc bây giờ anh đã biết thời gian quay hình rất dài phải không, đứa bé rất cần cha mẹ đi theo bầu bạn, nếu anh và con trai cùng vào giới giải trí…”
Cao Thệ cắt lời hắn: “Tôi sẽ không vào giới giải trí.”
Tinh Tham bị từ chối hai lần liên tiếp nhưng vẫn không từ bỏ, quay sang nói: “Được, dù anh không vào giới giải trí thì cũng nên suy nghĩ cho tương lai của con trai anh.”
“Môi trường làm việc của chúng tôi rất chuyên nghiệp, còn có thầy hướng dẫn thêm…”
Cao Thệ nhìn sân quay quảng cáo mà Tinh Tham đang nhiệt tình giới thiệu, anh chỉ nghe chứ không đáp lại, cuối cùng, Tinh Tham tung đòn sát thủ: “Anh hoàn toàn có thể giống như ba mẹ của Bì Bì, trở thành người đại diện của con trai mình, như vậy sẽ không phải lo lắng con trai mình bị quy tắc ngầm trong giới giải trí.”
Còn về phần sau khi trở thành người đại diện, mỗi ngày phải đối mặt với sự khiêu chiến dục vọng, có thể giữ vững bản tâm hay sa đọa là chuyện của cá nhân mỗi người, bọn hắn không quan tâm.
Cao Thệ ‘Ừ’ một tiếng, không biết có nghe lọt tai không.
Xá Đình Tạ điều chỉnh trạng thái xong lại tới quay quảng cáo với Bì Bì, nhưng vẫn bị NG liên tiếp, không phải là Xá Đình Tạ chưa vào đúng trạng thái mà là cô ta quên lời thoại, đến phút cuối, Xá Đình Tạ mới diễn ra được dáng vẻ hiền từ của người mẹ, Bé Bì Bì vừa ăn bò khô vừa nói thoại nên lỡ phun nước miếng vào mặt Xá Đình Tạ.
Lúc này Xá Đình Tạ liền cứng mặt.
Trợ lý vội vàng lấy khăn tay lau cho cô ta, đạo diễn hô cắt, ba mẹ của Bì Bì cũng sốt sắng chạy tới bên cạnh Xá Đình Tạ, Bì Bì cũng biết mình làm sai nên luống cuống đứng tại chỗ, tay bấu chặt vào gấu quần lộ rõ cảm xúc bất an.
Mẹ Bì Bì kéo cậu bé tới, vỗ một cái chát thật mạnh vào lưng cậu bé, nói: “Mau xin lỗi cô đi!”
Bé Bì Bì bị đánh cho lảo đảo, ngẩng đầu nhìn mẹ mình rồi nhìn sang Xá Đình Tạ, nói lí nhí: “Chị ơi em xin lỗi, em không cố ý.”
Mọi người ở sân quay quảng cáo tản đi hết, Cao Thệ cũng đứng lên, Tinh Tham nhìn Cao Thệ với ánh mắt tràn ngập mong chờ, lại nghe Cao Thệ nói: “Xin hỏi nhà vệ sinh ở đâu?”
Cao Thệ rời đi trong ánh mắt thất vọng của Tinh Tham tới nhà vệ sinh, anh nhớ lại cú đánh vào lưng của mẹ Bì Bì hồi nãy, khẽ nhíu mày.
Cao Thệ không đi vệ sinh mà đi theo hướng rời đi của gia đình Bì Bì, đi chưa được bao lâu, anh nghe thấy tiếng khóc sụt sùi ở chỗ quẹo hành lang vắng vẻ.
“Ba mẹ đừng cãi nhau nữa…”
Tuy tiếng cãi vả rất nhỏ nhưng ở chỗ vắng vẻ lại nghe khá chói tai.
“Cô làm mẹ kiểu gì thế? Hả?!”
“Nghĩ sao cô Xá còn trẻ như thế mà cô kêu Bì Bì gọi người ta là cô? Cô dạy thằng bé nói xin lỗi hay chuốc thù?!”
“Chỉ là xưng hô thôi mà, mắc gì anh sồn sồn lên thế?”
“Cũng đã hai bảy, hai tám tuổi rồi, Bì Bì mới tám tuổi, gọi cô ta là chị bộ không thấy ngượng mồm sao?”
“Vậy đâu cần phải gọi là cô chứ? Cô không tự nhìn lại bản thân mình đi, mặt toàn nếp nhăn, có tư cách gì nói tuổi tác của người ta?”
“Tôi mắc gì không có tư cách? Hả? Tôi cũng chỉ mới ba mươi!”
“Cô không thấy cách ăn mặc của cô sao, tôi thấy giống trên bốn mươi thì đúng hơn!”
“Hứ! Thằng cha mất nết! Có phải anh để ý con hồ ly lẳng lơ kia?!”
“Cô nói bậy gì đó?!”
Tiếng gây gổ của hai người ngày càng to, cuối cùng chấm dứt dưới sự nín họng của người đàn ông, hắn quay sang trút giận lên con mình: “Bì Bì, hôm nay con bị làm sao thế?”
Bì Bì khóc nói: “Ba ơi, con không quay nữa đâu.”
Dưới góc nhìn của Cao Thệ có thể nhìn thấy Bì Bì há to miệng cho hai người kia nhìn: “Thịt bò khô rất cứng, răng con đau lắm, miệng cũng đau, đầu lưỡi bị rát…”
Trong quảng cáo, Bì Bì cần ăn hết một miếng bò khô dài.
Nhưng kích cỡ của miếng bò khô quá lớn so với Bì Bì, huống chi Xá Đình Tạ liên tục NG, mới một buổi trưa mà Bì Bì đã ăn bảy, tám gói, bụng của cậu bé phình to như cái trống.
Hai người nghe Bì Bì nói không muốn quay nữa, lập tức đồng thanh: “Tại sao không muốn quay nữa? Hả?”
Ba của Bì Bì có vẻ rất bực bội với sự ‘yếu đuối’ của Bì Bì, nói: “Chỉ là miệng bị trầy thôi mà? Đàn ông con trai không lại chịu được nhiêu đó, sau này ra xã hội có thể làm được gì? Bây giờ con chịu khó chịu cực một tí, số tiền kiềm về đủ cho con tiêu xài cả đời!” thuyngu.wordpress.com
Mẹ của Bì Bì cũng nhăn mặt nói: “Có phải con đã ủ mưu trước? Cố ý không nuốt xuống phun vào mặt con hồ ly kia, để khỏi phải quay nữa?”
Bì Bì hốt hoảng giải thích: “Không, mẹ, con không có, con ăn no quá nên nuốt không nổi, muốn ói.”
Cậu bé vội vén áo lên lộ ra cái bụng tròn quay.
Ánh mắt của Cao Thệ cứng lại, trên bụng thằng bé có một vết sẹo, vết thương mới chồng lên vết thương cũ, thật sự khó tin nổi đây là bụng của trẻ con.
Cao Thệ lập tức lửa giận xông thiên.
Mẹ Bì Bì giống như không nhìn thấy bụng của Bì Bì, hung dữ đánh một phát vào lưng thằng bé: “Nếu không phải tại mày quay không tốt, mẹ mày cũng không cần phải nhún nhường xin lỗi con hồ ly kia!”
Ba Bì Bì muốn nói gì đó nhưng vẫn là ngậm miệng, quay sang nói với Bì Bì: “Ba mẹ nuôi con lớn tới chừng này, con phải chăm chỉ kiếm tiền hiếu kính ba mẹ, có biết không? Con nói không muốn quay nữa, chẳng lẽ con hết thương ba mẹ rồi?”
Hắn ngồi xổm xuống vỗ nhẹ vào chỗ bị mẹ Bì Bì đánh hồi nãy, có vẻ Bì Bì rất ỷ vào cái ôm này, thằng bé sợ hãi không muốn mất đi, cuống cuồng giải thích: “Bì Bì rất yêu ba mẹ, sẽ quay nhiều quảng cáo kiếm tiền về cho ba mẹ.”
Mẹ Bì Bì cũng ngồi xổm xuống chọt nhẹ vào trán thằng bé: “Nhớ kỹ, nếu không có ba mẹ, con sẽ không có ngày hôm nay.”
Bì Bì vội vàng gật đầu, ở trong cái ôm của ba tựa đầu lên bờ vai của mẹ, giống như chim con được thỏa mãn.
“Bì Bì nhớ rồi ạ.”
Bì Bì được ba mẹ nắm tay dắt ra ngoài, ba người trở lại ‘gia đình hạnh phúc’, người ngoài mà nhìn thấy sợ là phải cảm thán một câu, gia đình này thật hạnh phúc.
Không còn nhắc tới khoang miệng bị thương và cái bụng ục ịch khó tiêu của Bì Bì.
Giống như đã quên sạch.
Bì Bì cũng quên.
***
Xá Đình Tạ đang nổi cơn lôi đình trong phòng nghỉ ngơi của mình.
Cô ta không thể ngờ có ngày mình bị phun vụn thịt bò khô dính nước miếng đầy cả mặt.
“Gớm quá đi, thằng ranh đó sao không đi chết đi!”
“Chắc chắn nó cố ý!”
“Mẹ nó, miệng của thằng ranh đó bị trầy còn phun ra máu, gớm chết!”
“Tôi mới hai mươi sáu, công ty lại kêu tôi đi diễn mẹ của thằng ranh tám tuổi?!”
“Con tiện nhân Bạch Thi! Nếu không phải tại nó, tôi đâu cần phải đóng quảng cáo rẻ tiền này, bị nó làm mất sạch mặt mũi!”
“Còn thằng cha đạo diễn kia nữa, chỉ biết soi mói bới móc, lần nào cũng cắt cắt cắt!”
Xá Đình Tạ ác độc chửi rủa, vì một lỗi nhỏ của Bì Bì mà chì chiết mắng chửi thằng bé không ngớt, hoàn toàn không ngó lại bản thân diễn tệ thế nào.
Cô ta mắng chửi rất lâu, rất rất lâu, cuối cùng mắng no rồi, cô ta cầm ly cà phê lên uống một hớp rồi đặt xuống.
Trợ lý thầm thở phào một hơi.
Có lẽ phải quay quảng cáo cả ngày rồi.
Sau khi chào tạm biệt với Tinh Tham, Cao Thệ quay đầu xe đậu ở một chỗ khuất dưới tòa lầu, ngồi trong xe kiên nhẫn đợi.
Một lát sau, gia đình Bì Bì đi ra, có vẻ vì không tìm thấy gì đó nên hai vợ chồng lại cãi nhau, cuối cùng hai người quay vào trong tòa nhà, hoàn toàn bỏ mặc Bì Bì còn đang đứng bên ngoài.
Cao Thệ nhìn Bì Bì đứng lẻ loi một mình, mở cửa xe bước xuống.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT