Hai tay Tần Thời run rẩy cầm điện thoại lướt weibo, mất tự chủ bấm vào trang cá nhân weibo của các cô gái tố cáo hắn, những trang weibo từng viết đầy lời chúc phúc yêu thương giờ đây lại ghim bài đăng tố cáo lên đầu trang.

Không sai, không phải là fan giả, mà là những fan chân chính của hắn.

Hay là nói, đã từng là fan.

“Thời, đây là thật?”

Bên cạnh truyền tới giọng nói rất lạnh lùng giống như dưới hầm băng, mới nãy còn thỏ thẻ ngọt ngào giờ đây cứ như hai người khác nhau, thậm chí hắn còn chưa kịp nhận ra đó là giọng nói của người nào.

Người phụ nữ bên cạnh nhìn hắn như vậy còn có gì không hiểu nữa, lập tức nổi cơn thịnh nộ quăng cho hắn một bạt tai trời giáng, sau khi tiếng chát chói tai vang lên, trên khuôn mặt tuấn tú hằn rõ dấu tay năm ngón.

Tần Thời bị cái tát này làm tỉnh lại, hắn thấy người phụ nữ mặc quần áo vào muốn rời đi, không thèm để ý đến hình tượng, lập tức lăn tới nắm lấy cổ tay của người phụ nữ, trong mắt lộ ra vẻ cầu xin: “Chị nghe em giải thích, chuyện không như chị nghĩ đâu!” thuyngu.wordpress.com

Người phụ nữ cúi đầu nhìn khuôn mặt từng khiến mình say mê, hôm nay bị đánh cho một bên má bị sưng chù vù, vạ lây con mắt bị sưng theo, trông thật khôi hài không thể tả, bỗng chốc không hiểu tại sao mình lại yêu hắn.

Cô ta dùng sức hất tay hắn ra, cười lạnh nói: “Cút, nếu cậu còn không buông tay, tôi cũng sẽ lên weibo đăng bài tố cáo cậu.”

Người phụ nữ cầm theo túi xách đi ra cửa, không nhịn được mắng một tiếng xúi quẩy.

Bây giờ đầu óc của Tần Thời rất rối loạn, hắn dùng sức nắm chặt tóc, đúng lúc này di động reo lên, trên màn hình hiện ra số gọi tới là chị Ngưu, người đại diện của hắn, Tần Thời lập tức sáng rực hai mắt, vội vàng bắt máy: “Chị Ngưu! Chị Ngưu cứu em!”

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng nói ẩn chứa tức giận của chị Ngưu: “Bây giờ cậu đang ở đâu?”

Tần Thời ấp úng.

Chị Ngưu lập tức nổi cơn tam bành: “Cậu đang ở khách sạn Kim Long phải không?!”

Tần Thời bật thốt: “Sao chị biết?!”

Chị Ngưu tức đến mắng to: “Cậu mau lên nhìn weibo đi! Đồ đầu heo! Đi hẹn thì thôi đi, còn gạt tôi! Có paparazzi đăng hình cậu đến khách sạn Kim Long lên weibo kìa!”

“Bây giờ không biết có bao nhiêu paparazzi đang chực chờ bên ngoài để tóm đầu chó của cậu!”

Tần Thời lập tức vã mồ hôi như tắm, hắn hốt hoảng cuống cuồng nói: “Chị Ngưu, em nên làm gì đây?”

Chị Ngưu mắng một trận xong cũng dần bình tĩnh lại, cô ta quả quyết ra lệnh: “Bây giờ cậu tìm một chỗ kín đáo nấp vào, tôi sẽ kêu người tới đón cậu.”

“Bộ phận truyền thông đang xử lý, cậu đừng đăng bài lung tung.”

“Còn nữa, nhớ lén liên lạc với đám bạn giường của cậu, tránh bị người khác nắm đằng chuôi.”

Tần Thời vội vàng đồng ý.

Tính bảo mật của khách sạn Kim Long rất tốt, paparazzi không thể xông vào, người phụ nữ vừa mới lăn giường với hắn chắc sẽ không đến mức nói ra số phòng.

Nhưng trải qua chuyện đêm nay, hắn đã không còn tin bất kỳ bạn giường nào nữa, hắn sợ người phụ nữ kia ghi thù, cố ý chơi hắn, nên hắn nhanh chóng rửa mặt qua loa rồi mặc quần áo vào, chuẩn bị ra ngoài.

Lúc rửa mặt, hắn soi gương mới phát hiện người phụ nữ hồi nãy tát hắn không chút nương tay, trên mặt in nguyên bàn tay năm ngón, thậm chí còn có mấy vết trầy nhỏ đang rỉ máu, đụng nhẹ vào là đau muốn chết.

Nhưng hết cách, hắn vì che kín mặt nên đành phải nhe răng chịu đau đeo khẩu trang lên.

Không thể không nói kinh nghiệm thu dọn chiến trường cho hắn của chị Ngưu quả là rất dày dặn, tìm người đến đón cũng rất chuyên nghiệp, hắn gần như lặng lẽ rời đi không ai hay biết.

Nói gần như là vì người của Cao Thệ chẳng những phát hiện ra tung tích của Tần Thời, còn tiện tay chụp hình, hơn nữa nhiệt tình tặng miễn phí cho các blogger ăn dưa.

Chỉ là chút gia vị nho nhỏ cho nồi lẩu lớn, nên tính là hàng tặng kèm.

Nhất thời, Cao Thệ nhận được hơn chục lời khen ngợi là ‘Bồ Tát sống’.

Nếu muốn hỏi tại sao Cao Thệ có thể nắm giữ toàn bộ tài liệu liên quan đến Tần Thời— Xin thưa là nhờ vào công sức của tập thể.

Cao Thệ mời người từ thám tử chuyên nghiệp đến paparazzi có tiếng, còn mời cả mấy cô mấy dì cầm quạt múa quảng trường, chỉ có bạn không biết chứ không có ai là anh không mời được, một đứa bé đi ngang qua Tần Thời hát vu vơ ‘Chiến không? Lên luôn! Hỡi áo choàng lam lũ~’ cũng có thể là tai mắt được Cao Thệ mua chuộc bằng năm cây kẹo mút ‘ngàn vàng’.

(Lời trong bài hát Lonely worrior của Eason Chen.)

Không thể không nói, chiến thuật biển người của Cao Cố Sanh có bảy, tám phần là học theo ba mình.

Tần Thời lên xe, ngồi phía sau là một diễn viên vô danh trong đoàn phim của hắn, diễn viên kia cười gượng với hắn, nói: “Anh Tần, chị Ngưu nói em và anh chụp một tấm, sau đó để anh đăng lên weibo.”

Về nguyên nhân tại sao phải đăng weibo, đương nhiên là tẩy trắng bức ảnh kia, ngụy tạo thành bằng chứng ngoại phạm, chứng minh hắn luôn chăm chỉ quay phim ở phim trường.

Diễn viên kia cảm thấy ngọt ngào như được ăn kẹo.

Nếu là trước đây, có thể chụp ảnh chung với Tần Thời, lưu lượng nóng phỏng tay của Tần Thời có thể giúp tăng nhiệt và tăng độ nhận diện, nhưng bây giờ rõ ràng là ngụy tạo bằng chứng cho Tần Thời, các blogger ăn dưa trên mạng lại ra trận rầm rộ, không biết có thể trở mình được không, đừng bảo đến lúc đó Tần Thời được tẩy trắng, còn hắn bị người mắng rớt một lớp da.

Diễn viên kia nghĩ tới đây bỗng thấy hối hận, vì lúc trước từ chối lời mời hậu hĩnh của sếp Lý để đi theo lời hứa hẹn của chị Ngưu, để rồi bây giờ sau lưng không có chỗ dựa, chỉ có thể bị người làm đá lót đường.

Chị Ngưu rất cẩn thận, cốp sau chuẩn bị sẵn một cái rương có đầy đủ dụng cụ để dựng một phông xanh tạm thời, giống như cổ áo giả để chụp ảnh thẻ vậy, chỉ cần hai người kề sát đầu vào rồi chụp cận mặt, phía sau lấp ló phông xanh thì sẽ không nhìn ra đầu mối gì, có thể ngụy trang thành cảnh hai người ở phim trường selfie với nhau.

Tần Thời và diễn viễn kia vội vàng kề sát đầu vào chụp ảnh rồi đăng lên weibo, lập tức nhảy vọt lên hotsearch, Tần Thời thấy vậy khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Ít ra có thể tạm thời giải quyết chuyện khách sạn.

Tần Thời lướt xem bình luận war nhau giữa fan với anti, đám fan kêu khóc chúng em luôn tin tưởng anh, anh không phải là người như vậy bla bla, anti hả hê cười cợt búa cũng không cứng bằng đầu tụi bây, chỉ có đám fan ngu muội tụi bây là giả mù.

Thời gian cũng không lâu lắm, khoảng hơn mười phút, diễn viên kia ngồi bên cạnh kéo tay áo của Tần Thời, nói: “Anh Tần! Mau lên hotsearch nhìn đi!”

Tần Thời lật đật bấm vào xem, top 1 mới nhất trên hotsearch lại là ảnh chụp hắn đi ra khỏi khách sạn, được đăng lên sau năm phút hắn và diễn viên kia vừa đăng ảnh selfie.

Lúc này đã đến dưới lầu công ty, Tần Thời hốt hoảng xuống xe, hai chân mềm nhũn suýt vồ ếch.

Diễn viễn kia cũng không muốn đỡ hắn, còn nhìn với ánh mắt khinh bỉ, không biết có phải do tối nay Tần Thời chơi tận hứng hay không nên tay chân bủn rủn.

Vào trong phòng nghỉ thấy chị Ngưu ngồi đó, Tần Thời lập tức vứt bỏ hình tượng nói cà lăm: “Chị, chị Ngưu! Em em em…”

Chị Ngưu ngẩng đầu liếc hắn, chưa thấy hắn ủ rũ chán chường như bây giờ.

“Đừng kêu la nữa, nên nghĩ sau khi giải nghệ sẽ làm gì đi.”

Tần Thời ngồi xuống bên cạnh chị Ngưu, cầu xin: “Chị Ngưu, giúp em nghĩ cách đi! Xin chị! Em được chị dẫn dắt lâu như vậy, kiếm về cho công ty bộn tiền, sếp Lệ sẽ không bỏ rơi em đâu!”

Chị Ngưu day trán nói: “Cậu đắc tội với người ta.”

Tần Thời ngơ ngác hỏi: “Em… Với ai?”

Chị Ngưu giơ laptop đến trước mặt Tần Thời, chỉ vào bài đăng của một blogger ăn dưa: “Lúc cậu đi ra ngoài khách sạn liền bị theo dõi, còn bị chụp lại.”

Tấm ảnh này chụp rất rõ, một tấm chụp ngay khúc hắn vội vã ra khỏi khách sạn, một tấm chụp hắn bước lên xe.

Đặc biệt là bức ảnh chụp hắn khom người lên xe, góc chụp là từ dưới chụp lên, trúng phốc nguyên khuôn mặt đeo khẩu trang của hắn, không biết ông nhiếp ảnh gia nào chụp bức ảnh này trong tư thế kiểu gì.

—Thật ra bức ảnh này do thằng cháu năm tuổi của Thừa Trạch Kỳ liếm kẹo mút đi ngang qua, dùng đồng hồ đeo tay dành cho trẻ em chụp được.

Chị Ngưu nói: “Rõ ràng mới ra khỏi khách sạn là bọn họ chụp ngay, nhưng không đăng liền mà đợi cậu đăng weibo xong mới đăng lên, mắt mù cũng thấy là muốn chơi cậu.”

Nếu đăng hình trước khi Tần Thời đăng bằng chứng ngụy tạo lên, sau đó công ty có thể tẩy trắng là Tần Thời đi bàn chuyện hợp đồng rồi gặp bạn, vậy thì sẽ có một nhóm nhỏ fan tin.

Nhưng đợi Tần Thời đăng weibo xong mới tung ảnh ra, rõ ràng là muốn vả mặt Tần Thời, rất dễ khiến người ta nhớ tới hotsearch vừa rồi, hoài nghi liệu có phải Tần Thời làm chuyện gì đó khuất tất— Nếu không phải là chuyện mờ ám thì sao phải ngụy tạo bằng chứng? thuyngu.wordpress.com

Điều khiến fan tức giận hơn việc thần tượng sập phòng, là thần tượng của mình toàn một bụng dối trá, đùa giỡn fan như những kẻ ngu.

Lúc đầu Cao Thệ nói điều kiện với đông đảo các blogger tích V chính là, chờ sau khi Tần Thời làm sáng tỏ— Hay nói là giảo biện— Khi đó mới giao ảnh cho bọn họ.

Nếu Tần Thời nói xin lỗi, mấy bức ảnh này sẽ không còn tác dụng.

Nhưng Cao Thệ tin chắc, với thói quen của Tần Thời và người đại diện của hắn, phản ứng đầu tiên khẳng định không phải xin lỗi, mà là giảo biện.

Anh đã đoán đúng.

Chị Ngưu mệt mỏi bỏ tay khỏi trán: “Công ty đã liên lạc với những người lên tiếng tố cáo, nhìn xem có thể dùng tiền mua chuộc bọn họ đổi lời tố cáo không.”

“Mà cậu đã làm gì vậy? Sao đột nhiên hôm nay bọn họ…”

“Em không biết chị Ngưu, em thật sự không biết.” Tần Thời suy sụp cào tóc: “Rõ ràng em đã che giấu rất kỹ, bọn họ vốn không biết những người có liên quan, đều nghĩ mình mới là bạn gái duy nhất của em, em nói với bọn họ bây giờ sự nghiệp của em đang trên đỉnh cao, hơn nữa vì tốt cho bọn họ nên mới không công bố quan hệ, nếu không fan của em sẽ tức giận gây ảnh hưởng đến họ.”

“Rõ ràng lúc trước còn rất ổn mà…”

“Tại sao bọn họ lại biết nhau mà liên lạc chứ?”

“Có người đang nhắm vào cậu.”

Chị Ngưu lặp lại: “Có người đang nhắm vào cậu.”

“Cậu suy nghĩ cho kỹ vào, nhớ lại mình từng đắc tội với ai?”

Tần Thời che trán.

Là ai? Rốt cuộc là ai?! Ai muốn hủy hoại hắn?!

Chẳng lẽ… Chẳng lẽ là Cao Cố Sanh?

Nhưng không đúng, lời đồn về Cao Cố Sanh nhiều nhất cũng chỉ có cậu là tình trẻ của người nào đó ở nhà họ Cao thôi mà? Vì một tình trẻ nhỏ nhoi mà không tiếc đắc tội với Vạn Tinh?

Vậy thì còn có ai?

Những tài khoản weibo tố cáo đều đổi sang avatar màu đen, ngày càng có nhiều người vào tài khoản weibo của những người bị hại để khiển trách hàng vi của Tần Thời.

Trong đó không chỉ có phái nữ, thậm chí còn có một thiếu niên.

Điểm chết người là cô gái trẻ nhất chỉ mới mười sáu tuổi, còn vị thành niên.

Ba mẹ của cô gái đã chuẩn bị khởi kiện Tần Thời tội dụ dỗ quan hệ tình dục với trẻ vị thành niên.

Từng bức ảnh được moi ra.

Tần Thời có khuynh hướng thích những cô gái nhỏ tuổi, những cô gái như vậy thường chưa có kinh nghiệm sống, mua bừa một món quà là có thể dắt mũi đối phương đi lòng vòng, tình nguyện thức ngày thức đêm làm số liệu cho mình, còn nhịn ăn nhịn mặc mua đại ngôn xa xỉ cho hắn, dù quên chuẩn bị quà thì có thể hái đại mấy bông hoa dại ven đường, nói vài ba câu ngon ngọt đối phương xinh đẹp như hoa bla bla là các cô gái sẽ vui quên cả trời đất.

Nhưng sai không phải là các cô gái này.

Tình yêu nồng nàn của các cô gái hừng hực như lửa, chính Tần Thời lại hèn hạ bỉ ổi dối lừa tình yêu của các cô.

Mà bây giờ, đã đến lúc bị cắn trả.

Cô gái vị thành niên kia sau đêm đầu tiên bị đau nhức không ngủ được, nhưng thấy bên gối là người mình ái mộ lại vui mừng khôn xiết, không để ý Tần Thời cảnh cáo, lén lấy di động ra chụp cả hai.

Trong hình được chụp cận mặt, hai đầu kề sát bên nhau, chỉ chụp nửa mặt trên của hai người, cô gái nhắm mắt, trên trán lấm tấm mồ hôi vì đau nhưng khóe miệng nhếch cao không giấu nổi niềm vui.

Phông nền phía sau là màu trắng, logo của khách sạn trên drap giường bị lọt vào khung hình, bại lộ nơi chụp ảnh của họ.

Thiếu nữ cẩn thận giấu bức ảnh này vào album được mã hóa.

Sau đó, thiếu nữ mang thai, Tần Thời kêu cô gái phá thai, đồng thời cắt đứt quan hệ với cô.

Sau khoảng thời gian dài bị Tần Thời chèn ép đe đọa, thiếu nữ cảm thấy tinh thần xuống dốc, không dám kể chuyện này với ba mẹ, ngày này nối tiếp ngày kia, dần dần tích tụ thành bệnh trầm cảm.

Sau đó, ba mẹ thiếu nữ phát hiện ra bức ảnh.

Khi Cao Thệ tới tận nhà, bọn họ hầu như gấp không kịp chờ muốn kiện tên cầm thú Tần Thời thân bại danh liệt.

Bức ảnh từng được thiếu nữ cất giữ như báu vật kia vẫn chưa bị tung lên mạng, mà là trở thành bằng chứng trình lên tòa án.

Cao Thệ sắp xếp bác sĩ tâm lý cho thiếu nữ, các bác sĩ nói thiếu nữ hồi phục rất khá, chẳng qua tình huống vẫn chưa cải thiện được mấy, lúc tốt lúc xấu.

Cao Thệ nhìn trạng thái của thiếu nữ, cảm thấy kẻ vô liêm sỉ đùa giỡn tình cảm của người khác như Tần Thời chưa chịu đủ trừng phạt nên có.

Còn một cô gái mười chín tuổi.

Khi Cao Thệ tìm được cô gái, cô gái vẫn chưa tin thám tử nói, đều cho rằng những người này là antifan, muốn dụ dỗ cô gái hủy hoại Tần Thời.

Nhưng khi cô gái bán tín bán nghi đi tới địa chỉ mà Cao Thệ đưa cho, nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng quen thuộc, cô gái lập tức bỏ chạy.

Đó là người mà hầu hết các fan đều biết.

Hàn Chi Miêu.

Trạm tỷ số một của Tần Thời, dù đang mang thai nhưng vẫn tham gia các show diễn của Tần Thời, chụp ra những bức ảnh lung linh đẹp đẽ, có rất nhiều fan nghi ngờ cô là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, còn là một người mẹ đơn thân.

Bởi vì Hàn Chi Miêu đã mang thai năm, sáu tháng, nhưng vẫn giữ vững truy tinh tuyến đầu, có lúc buổi biểu diễn chật ních người, cô không màng cầm máy ảnh xông pha lên hàng đầu chụp những slot ảnh đẹp nhất của idol, dù chồng có đồng ý cho cô truy tinh nhưng không thể để cô một mình đi vào nơi đông người nguy hiểm như vậy.

Mà đó lại chính là hiện trường suýt xảy ra tai nạn dẫm đạp chen chúc nhau của lễ khai mạc triển lãm tranh hôm kia.

Bây giờ, Hàn Chi Miêu ngước đôi mắt đỏ hoe nói với cô gái, đứa bé trong bụng cô là của Tần Thời.

Như vậy có thể thông suốt mọi chuyện.

Thật ra với Cao Thệ mà nói, anh có thể thẳng tay gửi toàn bộ bằng chứng cho các blogger tích đỏ, bởi vì các thám tử dưới quyền anh đều rất có năng lực, dù những nạn nhân kia không lên tiếng tố cáo, cũng không đứng ra tiết lộ sự thật, thậm chí còn kiên định đứng về phía Tần Thời, anh vẫn có cách lột sạch hắn— Nhưng cuối cùng anh nghĩ lại, vẫn là nên liên lạc với các nạn nhân trước. thuyngu.wordpress.com

Thậm chí cuối cùng, anh còn định tổ chức một buổi gặp gỡ giữa các nạn nhân.

Lúc đầu, anh thấy không đành lòng.

Hàn Chi Miêu đang mang bầu, thiếu nữ mười sáu tuổi bị bệnh trầm cảm hành hạ, còn có thiếu niên bị cưỡng ép bẻ cong còn đang tự khuyên nhủ mình chấp nhận Tần Thời.

Nếu lúc này tung tin ra, sẽ tạo thành cú sốc lớn với bọn họ, Cao Thệ sợ họ sẽ làm điều dại dột.

Khi vừa lấy được toàn bộ bằng chứng, anh vừa cắn đầu lọc thuốc lá vừa hung dữ chửi ‘Đậu má’.

Sau đó, không ngờ tình huống lại trái với suy nghĩ của anh, các cô gái vốn không tin vào sự thật dần dần đứng lên đối mặt với thực tế, còn trở nên kiên cường, bước ra vũng lầy tình cảm thất bại.

Đôi khi, một cô gái yếu đuối hơn bất kỳ ai, nhưng lại kiên cường không thua bất kỳ ai.

Khi các cô gái thấy tình trạng của Hàn Chi Miêu, lập tức nổi cơn thịnh nộ.

Các cô gái cũng từng là fan nên biết rõ Hàn Chi Miêu và Tần Thời đã trải qua những gì, càng như vậy càng tức giận hơn.

Làm gì có thằng đàn ông nào để bạn gái mình có bầu trước cưới, còn vác bụng bự chen chúc lên tuyến đầu chụp hình cho mình?

Từ tình trạng của Hàn Chi Miêu, các cô cũng thấy một Tần Thời từng đẹp đẽ trong quá khứ.

Vì không để có thêm nhiều nạn nhân, bọn họ quyết định bắt tay nhau vạch trần bộ mặt thật sự của Tần Thời.

Thân là minh tinh không phải nên đi đầu làm gương, dẫn dắt fan của mình ngày một tiến lên sao?

Tần Thời, không xứng đáng làm thần tượng của bọn họ.



Tiếng chuông di động reo lên, chị Ngưu vội bắt máy: “Sao rồi?! Có người nào bằng lòng thay đổi lời tố cáo không?”

Không biết đầu dây bên kia nói gì, sắc mặt của chị Ngưu tái mét không còn miếng máu, cuối cùng cô ta chỉ nói: “Được… Tôi biết rồi.”

“Chị Ngưu! Chị Ngưu sao rồi?! Nếu không đủ tiền em có thể cho thêm! Em có tiền, em có thể cho thêm!”

Chị Ngưu lắc đầu: “Vấn đề không phải là tiền.”

Cô ta nhìn Tần Thời như kiến bò chảo nóng, cười nhạt: “Đã bảo cậu đừng động vào thứ không nên động, nhưng cậu không nghe lời! Những trạm tỷ kia vì cậu đập hàng trăm triệu mua đại ngôn tạp chí cho cậu, cậu nghĩ người ta thiếu tiền chắc?”

Những fan có thể gặp mặt Tần Thời ngoài đời, có ai mà không xì tiền ra?

Tần Thời ngẩng khuôn mặt phờ phạc lên: “Nhưng, trong những người đó, cũng có vài người có hoàn cảnh bình thường mà?”

Chị Ngưu hít sâu một hơi: “Bọn họ sẽ không hé miệng.”

Luôn có hạng đàn ông mang trong mình tư tưởng tất cả phụ nữ đều hám hư vinh, tiền tài, chỉ cần đút tiền là dễ dàng nói chuyện.

Nhưng những cô gái bỏ ra cả thanh xuân và tấm chân tình đi theo Tần Thời lâu như vậy, có thể dùng tiền mua được sao?

Huống chi, những người phụ nữ mà Tần Thời từng ngủ qua sẽ thiếu tiền sao?

Có lẽ bên công ty đang thêm tiền, mà người phía sau màn cũng thêm tiền, còn thêm nhiều hơn cả công ty, cắn chặt không chịu buông.

Chị Ngưu mệt mỏi đứng lên.

Cô ta cúi đầu nhìn Tần Thời, cảm thấy Tần Thời bây giờ giống như con chó mất nhà.

Năm đó cô ta tự tay dẫn dắt Tần Thời ra mắt, tràn đầy hùng tâm tráng trí, nhưng không ngờ lại đi tới ngày hôm nay.

Các nhãn hàng liên tục gửi tin nhắn đến làm điện thoại réo vang không ngừng, cô ta bình tĩnh tuyên bố.

“Cậu xong rồi.”

Tần Thời bị các nhãn hàng đồng loạt hủy hợp đồng, trong một đêm, tòa cao ốc sụp đổ.

Hắn vẫn còn một nhóm nhỏ fan cố chấp ủng hộ mình.

[Anh yêu trông đẹp trai như vậy, những người đó còn gì không vừa lòng.]

[Em vĩnh viễn ủng hộ anh!]

[Đừng nói nữa, tôi chỉ là nhan cẩu.]

Nhưng rốt cuộc không thể quay lại thời kỳ đỉnh cao lưu lượng.

Công ty cũng ra thông báo, để hắn tạm dừng hoạt động trong một thời gian, chẳng khác gì tuyên bố tuyết tàng hắn.

Số tiền bồi thường kếch xù đào rỗng thẻ ngân hàng của hắn, ngoài ra hắn còn gánh trên lưng món nợ khổng lồ.

Mà mấy ngày nữa, hắn còn phải đối mặt với án kiện của phụ huynh thiếu nữ vị thành niên kia.

Còn có thiếu niên bị hắn ép bẻ cong, lúc đầu hắn dùng thủ đoạn vừa đánh vừa xoa dụ dỗ thiếu niên, hôm nay thiếu niên muốn kiện hắn tội quấy rối.

Hắn đứng trong phòng trọ của mình.

Nhà của hắn đã bị bán để gán nợ, hôm nay chỉ có thể ở trong phòng trọ, chị Ngưu nể tình năm xưa tìm cho hắn một căn phòng trò đầy đủ tiện nghi nhất có thể, một phòng ngủ và một phòng khách, Tần Thời ở một mình cũng dư dả, còn ở khu vực không tệ.

Nhưng căn phòng trọ này dù có rộng rãi tiện nghi đến mấy cũng chẳng khác gì phòng ngủ không có toilet trong mắt Tần Thời.

Hắn không cam lòng.

Hắn không thể hiểu nổi, rõ ràng ba ngày trước hắn còn ôm ấp người đẹp khoái hoạt sung sướng trong khách sạn Kim Long, sao hôm nay lại lưu lạc đến nỗi phải ở trong phòng trọ chật chội.

Hắn lấy di động ra, nhắn tin cho người phụ nữ từng hẹn hắn ở khách sạn Kim Long lúc trước.

Gia cảnh của người phụ nữ này có quyền có thế, đây cũng là lý do hắn dù thích thiếu nữ mơn mởn nhưng vẫn đồng ý quen cô ta. Nếu người phụ nữ đó nguyện ý tiêu tiền cho hắn, có lẽ hắn sẽ dọn sang một căn nhà khang trang hơn.

Ôm chút hy vọng bấm gọi điện cho người phụ nữ, bên kia vang lên mấy tiếng tút rồi bắt máy.

Bên kia ồn ào huyên náo, có lẽ người phụ nữ đang ở quán bar.

Hắn nín thở, mấy ngày nay say rượu làm cho giọng của hắn hơi khàn, nhưng cũng tăng thêm vài phần cám dỗ, hắn dùng giọng nói quyến rũ át chủ bài của mình ra nhẹ nhàng nói: “Chị ơi, em nhớ chị lắm.”

Không ngờ người phụ nữ lại không cúp máy.

Điều này tăng thêm chút hy vọng cho Tần Thời.

Người phụ nữ nói nhỏ nhẹ: “Thời, thật ra chị cũng rất nhớ cưng.”

Tần Thời trợn to hai mắt, trong lòng mừng như điên: “Vậy…”

Người phụ nữ nói: “Chị đang ở Sắc Niên Hoa, cưng tới đây đi.”

“Được được!”

Tần Thời nhảy phốc khỏi sofa, hắn dùng tốc độ nhanh nhất biến mình thành dáng vẻ bảnh tỏn như hồi còn đỉnh lưu, sau đó gọi xe phi thẳng đến Sắc Niên Hoa.

“Chị ơi, em đến rồi. Chị đang ở đâu?”

“Thời, chị đang ở trong hẻm nhỏ bên cạnh Sắc Niên Hoa.”

Giọng nói của người phụ nữ mang theo vẻ ám chỉ dụ dỗ.

Tần Thời nhiệt huyết sôi trào, thầm nhớ lại sở thích của người phụ nữ, nếu lần này có thể phục vụ cô ta thoải mái, nói không chừng…

“Chị ơi, em tới r—Á!”

Nhưng vừa bước chân vào hẻm nhỏ, đón tiếp hắn là một gậy vào đầu.

Tần Thời bị lừa.

Người phụ nữ mặt một cái quần màu đen vô cùng quyến rũ, đang đứng trong hẻm nhỏ, xung quanh có rất nhiều côn đồ vai u thịt bắp, cô ta nhìn Tần Thời, trong mắt lộ ra sự chán ghét khó át: “Không phải đã nói rồi sao? Đừng đeo bám tôi nữa.” thuyngu.wordpress.com

“Đánh.”

“Đừng gây ra án mạng là được.”

Tụi côn đô xúm lại.



Sáng sớm.

Tần Thời giựt giựt ngón tay, loạng choạng bò dậy.

Đám du côn này ra tay rất có chừng mực, thậm chí không có tổn thương đến gân cốt của hắn, tất cả đều là vết thương ngoài da.

Nhưng trước khi đi còn rạch nát mặt của hắn.

Người phụ nữ cười như ác ma: “Thời à, chị rất thích gương mặt này của cưng, để chị không phải mủi lòng, đành phải xin lỗi cưng nha~”

“Có thế thì sau này cưng mới không đi lừa gạt hại đời người ta bằng cái mặt này nữa.”

“Đây là bồi thường.”

Năm tờ màu hồng rơi vào trên mặt hắn.



Tần Thời run rẩy lấy di động ra thì thấy di động đã vỡ, nhưng trên màn hình bị vỡ thành mạng nhện hiện ra khuôn mặt của hắn.

Hắn như phát điên quăng mạnh di động xuống đất.

Không!

Không! Mặt của hắn!! Hắn mới không làm một kẻ xấu xí!!!

Ngay vào lúc này.

“Tần Thời?”

Tần Thời chợt khựng lại, quay sang nhìn thấy Hàn Chi Miêu.

Hàn Chi Miêu, không phải là người hắn thích nhất, nhưng lại là người thương hắn nhất.

Cô vì hắn, vác máy ảnh chuyên dụng nặng trịch đứng dưới trời nắng gắt bốn mươi độ, chụp cho hắn những slot hình lung linh nhất; cô vì hắn, thức trắng đêm chỉnh sửa tỉ mỉ từng bức ảnh; cô vì hắn, nửa đêm lặn lội đến sân bay chụp hình cho hắn.

Cô vì hắn, mang trong mình một em bé…

Thật giống như cô luôn luôn dịu dàng, bao dung, cô không chủ động như những cô gái khác, nhưng cô dành trọn cả trái tim của mình cho hắn.

Trong số người phụ nữ hắn gặp, Hàn Chi Miêu thật ra không tính là đẹp, lúc đầu hắn là định ra tay với một trạm tỷ khác.

Lần đó vì củng cố fan, hắn tổ chức giao lưu với fan trong ba ngày, fan tới đều là những trạm tỷ giàu có đập mấy trăm triệu cho hắn, hắn vốn định vào phòng của trạm tỷ khác, nhưng trời xui đất khiến vào nhầm phòng của cô.

Cô còn chưa ngủ, vừa mới tắm xong, mặc áo ngủ màu hồng ngây thơ, tay áo rất dài trông kín đáo bảo thủ.

Hắn định tùy tiện nói mấy câu rồi đi tìm trạm tỷ khác, nhưng có lẽ vì ánh mắt của Hàn Chi Miêu sáng rực rỡ như chứa cả một bầu trời sao, cũng có lẽ vì hai má của cô vừa mới tắm xong nên hơi ửng hồng, thấy có chút đáng yêu, hắn cứ thế mà ở lại. thuyngu.wordpress.com

Sau đó, nàng trở thành một trong số những— Bạn gái của hắn.

Cô không phải người hắn thích nhất, nhưng là người có thể giúp hắn cảm thấy thả lỏng.

Có lúc, hắn sẽ đồng ý chơi trò gia đình ba người với cô.

Bây giờ, hắn nhìn thấy cô, giống như bị uất ức gì lớn lắm, hai mắt rưng rưng.

“Miêu Miêu…”

Hắn lảo đảo đi tới, muốn ôm lấy cô.

Lại bị cô nhíu mày né tránh.

Tần Thời hơi hốt hoảng, vội vàng nói: “Miêu Miêu, anh sai rồi, lẽ ra anh nên công khai chuyện của chúng ta, chúng ta kết hôn được không? Sau này anh sẽ chăm sóc em và đứa bé.”

Hắn vừa nói vừa sốt sắng nhìn bụng của Hàn Chi Miêu, định nói gì nhưng chợt hóa đá.

Cái bụng vốn nhô cao của Hàn Chi Miêu giờ đây đã phẳng lì.

Lúc này hắn mới để ý sắc mặt của cô hơi xanh xao, người cũng gầy hơn trước rất nhiều, quần áo trên người cô nhìn như rộng hơn hai, ba size.

Hàn Chi Miêu giật cổ tay ra khỏi tay hắn: “Tôi bỏ đứa bé rồi.”

“Sau này…”

Cô có vẻ muốn nói gì đó, nhưng vì có quá nhiều lời muốn nói nên không biết phải bắt đầu từ đâu.

Cuối cùng, cô chỉ nói một câu: “Sau này, chúng ta đừng liên lạc nữa.”

Cô xoay người bỏ đi.

Giống như bỏ lại một túi đồ, từ giã quá khứ, mang đến cảm giác tự do thoải mái.

Tần Thời muốn đi tới nắm lấy tay cô, trong lòng hắn không hiểu sao cảm thấy tức giận, có thể là tức giận vì Hàn Chi Miêu luôn theo sau hắn lại rời đi, hoặc tức giận vì cô bỏ đứa bé mà không có sự đồng ý của hắn.

Nhưng khi hắn nhìn thấy người tới đón Hàn Chi Miêu lại hoảng sợ, không khỏi lùi nhanh vào trong con hẻm u tối.

Người tới đón Hàn Chi Miêu là cô gái mười chín tuổi đó.

Bọn họ đều bị Tần Thời lừa gạt.

Cô gái bé nhỏ được Hàn Chi Miêu săn sóc an ủi, từ từ kiên cường vực dậy, bắt đầu chăm sóc lại Hàn Chi Miêu.

Có lẽ Hàn Chi Miêu mới là người khổ sở nhất trong các cô gái, nhưng vẫn làm một người chị cả an ủi bọn họ.

Cô gái và Hàn Chi Miêu hận vì gặp nhau quá trễ, biết được Hàn Chi Miêu một thân một mình đi phá thai mà không có người nhà bên cạnh, liền xung phong chịu trách nhiệm đỡ đần cho cô.

Bọn họ có chung sở thích, một người dịu dàng kiên cường, một người hoạt bát lạc quan, rất nhanh trở thành một đôi bạn thân rất ăn ý với nhau.

Bây giờ, các cô muốn nắm tay nhau bước sang trang mới.

Tần Thời nhìn bóng lưng của bọn họ, bỗng thấy khủng hoảng.

Hắn dùng sức nắm chặt tóc, trông như muốn lột cả da đầu xuống.

Những người phụ nữ từng yêu hắn chết đi sống lại đã không còn thương hắn nữa, fan của hắn cũng đã rời đi, mặt của hắn bị hủy hoại, hắn không còn gì nữa rồi.

Rốt cuộc tại sao lại thành ra như vậy?!

Hắn nhớ lại, giống như từ sau khi gặp Cao Cố Sanh, mọi chuyện dần lệch khỏi quỹ đạo.

Cao Cố Sanh, Cao Cố Sanh.

Lần đầu tiên gặp nhau, thiếu niên đeo khẩu trang che mũi miệng, đôi mắt cong cong đầy ý cười, trên người tỏa ra hơi thở thanh xuân giàu sức sống, lặng lẽ hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Dù bây giờ nhớ lại, hắn vẫn rung động.

Hắn là song tính thiên về nữ.

Nhưng Cao Cố Sanh cho hắn cảm giác mà những người cũ chưa từng cho hắn.

Quá sạch sẽ, quá thuần khiết, trắng tinh đến mức tận cùng, kiểu như vậy sẽ khơi dậy dục vọng u ám trong lòng mỗi người.

Cao Cố Sanh…

Nếu mình đã bị hủy hoại, không bằng kéo theo cậu cùng xuống địa ngục.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play