Buổi họp của cô rất thuận lợi vì không ai dám ý kiến vì có cha mẹ nguyên chủ đứng sau lưng, sau buổi họp thì tài xế chạy xe đưa cô đến trường, lúc cô đến thì trường đã vào học được vài môn, vì không muốn bị chú ý nên có đi cửa sau vào chỗ ngồi không phát ra tiếng động, lấy ra một cuốn sách dựng lên che đi cái máy tính cô đang bật game.

Ngọc Thố [ Ký chủ, người đang trong giờ học đó! ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm! thì đang trong giờ học, có chuyện gì sao? "
Ngọc Thố [ Lúc trước người đi học rất chăm mà, sao bây giờ người lại không học mà lo chơi như vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Còn phải xem đó là nhiệm vụ gì, học thì vẫn phải học, nhiệm vụ cũng không thể nào bỏ qua! "
Ngọc Thố [ Ký chủ nói cũng đúng, nhưng khi cô giáo gọi thì người làm sao mà trả lời! ]
Bạch Thiên Tuyết " Không cần phải lo chuyện đó, chuyện học hành luôn đi trước mà chơi game là để giải trí, học hành là tương lai mà! "
Ngọc Thố [!.

] Phải làm sao khi tranh cải lý luận với ký chủ thông minh hơn mình đây?

Giờ nghỉ trưa, chuông trường vừa reo thì cô ngay lập tức đi nhanh như bay mà dẹp máy tính đi ra xe qua trường Mặc Linh, hai trường gần nhau nên chỉ cần một đi lúc thì đến, vì trường nữ được nghỉ trước nên Mặc Linh chưa ra, nhưng khổ nổi bệnh mù đường mà lại hoàn toàn đi lạc.

Bạch Thiên Tuyết " Chưa có cái nào khổ như mù đường cả, đi đâu cũng như mê cung vậy đó! "
Cô vừa đi vừa than, như vặn mai đến mà cô đang đứng ngay trước cửa văn phòng hiệu trưởng, như thấy được vàng ngay lập tức gõ cửa đi vào, cô không nói năng gì đưa đến trước mặt hiệu trưởng tờ danh thiếp của mình, hiệu trưởng sau đó cung kính mà đi đến đứng trước mặt cô.

Hiệu trưởng " Đại tiểu thư, không biết hôm nay tại sao người lại đến trường của tôi vậy? "
Bạch Thiên Tuyết " Tôi không thể đến đây chơi à? "
Hiệu trưởng " Không, không ý của tôi không phải như vậy, ý tôi là sau đại tiểu thư bận rộn lại ghé thăm trường chúng tôi! "
Bạch Thiên Tuyết " Không làm khó ông, tôi đến đây tiềm bạn thôi, nhưng lại không biết lớp nào nên đến đây làm phiền ông dẫn đường thôi! "
Không kì kèo lâu, hiệu trưởng dẫn cô đi đến lớp học của Mặc Linh, vừa đến cửa thì chuông trường cũng reo lên, nhóm hai người Hàn Nhật Thiên bên trong nhìn ra thấy hiệu trưởng cao cao tại thượng trường họ đang khom người nói chuyện với cô, Mặc Linh thì ánh mắt vẫn dán vào quyển sách trên tay, đến được lớp học thì cô cũng đuổi ông ấy về chỗ của mình rồi cô đi vào đứng trước bàn Mặc Linh.

Bạch Thiên Tuyết " Này đến giờ ra chơi rồi đó, bổn tiểu thư đây đã hạ mình đến đây để cậu dẫn đi ăn, mà giờ này vẫn ngồi đây không sợ bổn tiểu thư đây giận à! "
Mặc Linh bắt ngờ ngước lên nhìn thấy cô, cô cũng ra dáng cao ngạo nhìn xuống Mặc Linh cười.

Mặc Linh " Tiểu Tuyết, cậu sao lại đến đây? Cậu đến đây khi nào vậy? "
Bạch Thiên Tuyết " Không phải lúc sáng mình đã nói sẽ đến đây đi ăn trưa cùng cậu rồi à, nhanh nhanh dẫn mình đi ăn mình đói rồi! "
Mặc Linh " Ừm, đi mình dẫn cậu đi ăn trưa! "
Hai người nắm tay nhau đi ra căn tin, cô chọn đại một bàn ngồi xuống Mặc Linh thì chạy đi lấy đồ ăn cho cô, cô vừa ngồi xuống thì lại có nhiều ánh mắt dán lên người cô còn có người đưa tay lên chỉ chỏ vào người cô.

Quần chúng 1 " Này bạn nữ đó là học sinh trường nào? Sao lại ở căn tin trường mình ăn thế! "
Quần chúng 2 " Không biết nhưng bạn đó xinh đẹp thật, còn xinh hơn hoa khôi trường mình nữa! "

Quần chúng 3 " Tôi biết bạn đó, bạn đó gia thế không bình thường đâu, lúc nãy bạn nữ đó được đích thân thầy hiệu trưởng trường mình dẫn đến lớp tôi tìm người đó! "
Quần chúng 2 " Thật à? Vừa xinh đẹp gia thế lại khủng, ôi tôi thấy được người yêu trong mộng của mình rồi! "
Quần chúng 4 " Tôi chắc chắn cậu phải vỡ mộng rồi, bạn đó đụng không nổi đâu! "
Quần chúng 1 " Sao lại không đụng nổi chứ? Cho dù là gia thế khủng thế nào đi nữa chúng ta cũng là thiếu gia và tiểu thư của một tập đoàn lớn! "
Quần chúng 4 " Vừa rồi tôi thấy bộ đồng phục bạn đó đang mặc có chút quen, nên đã tra ra được một chút thông tin, bộ đồng phục đó là của trường nữ sinh lớn nhất nước, không những thế trường nữ đó chỉ thu nhận những cô chủ tiếp quản tập đoàn top quốc tế sau này! "
Những người kia bàn tán về cô ngày càng lớn và nhiều người hơn, Mặc Linh đi lấy đồ ăn về nghe xung quanh đều nói về cô thì tự hào vì mình là bạn cô.

Mặc Linh " Tiểu Tuyết, của cậu là bánh mì kẹp thịt thêm mấy cái bánh ngọt vị choco cùng một ly trà sữa! "
Bạch Thiên Tuyết " Ừm cảm ơn nha bạn hiền, mà này cậu tha cho Lạc Quốc chưa hay vẫn còn giận vậy? "
Mặc Linh " Ừm thì mình học cũng lớp thậm chí là cùng bàn nên là không còn giận nữa! "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy mai rồi! "
Cô và Mặc Linh đang nói chuyện thì Hàn Nhật Thiên đi như rút kinh nghiệm không còn vỗ vai cô nữa mà đến sau lưng cô đưa đầu ra bên trên vai cô, cô không thương tiếc mà đấm một vào mặt rồi mới quay lại nhìn.

Hàn Nhật Thiên " Thiên Tuyết có phải là cậu chưa tha lỗi cho mình không? Sau câu nỡ đánh vào khuôn mặt đẹp trai của mình như vậy chứ! "
Khi cô quay lại thì thấy Hàn Nhật Thiên đang ngồi dậy tay thì ôm lấy mũi của mình ai oán nhìn cô than khóc.

Bạch Thiên Tuyết " Không phải lần trước đã nói đừng có đứng sau lưng nữa sao? Tôi không biết là ai nên là không có tội! "
Hàn Nhật Thiên " Mình không chấp nhặt với cậu, hai người đang nói chuyện gì vậy cho mình tham gia với! "
Bạch Thiên Tuyết " Có nhiều bàn như vậy sao không ngồi? Cậu đây là đang ngứa người muốn bị đánh tiếp? "
Hàn Nhật Thiên " Không có, xung quanh không còn bàn nữa chứ không phải là mình kiếm chuyện để cậu đánh đâu! "
Cô nhìn xung quanh thật sự không còn bàn nữa nên cô thở dài một cái rồi không nói gì mà ăn bánh mì kẹp thịt của mình.

Mặc Linh " Mà đúng rồi, Tiểu Tuyết cậu thật sự chọn cô gái nói xấu cậu cho cậu bạn kia à? "
Bạch Thiên Tuyết " Mình nghĩ lại rồi chọn người khác, tối nay mình sẽ gửi cho Lăng Dương một danh sách, lúc đó cho cậu ấy tự mình chọn là được, còn cô bạn kia mình sẽ suy nghĩ nên làm gì sau! "
Mặc Linh " Mình nghĩ là cậu nên hack lấy ních game đó phá một trận, giết nhiều người một chút chuốt thù, sau đó trả lại ních vậy thì để cô ta bị giết liên tục, sẽ từ bỏ game thôi!
Bạch Thiên Tuyết " Ừm ý kiến này hay đó, nhưng để sau đi, mình phải ăn mau còn về trường nữa, mặc dù là được nghỉ tự do hoặc vắng mặt vài tiết mà không xin phép, nhưng không nên lạm dụng mà nghỉ nhiều! ".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play