Người đến là Lâm Nhạc Dương, từng là trợ lý sinh hoạt của Quý Miện, nhận chức được hai tháng liền làm bạn trai chính thức, hiện tại đang theo học đại học ngành phương tiện truyền thông đại chúng, tính cách rộng rãi lạc quan. Nhưng bây giờ lại như một con rồng phun lửa, vô cùng tàn bạo trừng mắt Quý Miện. Đánh chết cậu cũng không nghĩ tới, mình chỉ ra ngoài mấy ngày mà bạn trai lại xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu không phải Tiểu Lưu lỡ lời, chắc đến bây giờ cậu cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Từ nhỏ, Lâm Nhạc Dương có cuộc sống không tốt lắm, vì lẽ đó rất hiểu đạo lý "Trời có khi nắng khi mưa, người có khi họa khi phúc", nếu Quý Miện thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn mà chính mình lại không biết gì, có lẽ sau này cậu cũng phát điên lên mất. Trên đường đi Lâm Nhạc Dương đã tưởng tượng đủ loại tình huống có thể xảy ra, kết quả là càng nghĩ càng sợ, càng lúc càng bất an, hận không thể mọc cánh bay về nhà, nhìn xem người này có còn hay không. Nhưng khi thấy được người thật, lửa gận trong lòng liền bạo phát, thật muốn mạnh mẽ mắng hắn một trận, cho sau này hắn không dám lên đường lúc đêm khuya nữa.

Lâm Nhạc Dương ném hành lý xuống, đang chuẩn bị mở miệng nhưng Quý Miện lại đi tới một bước, dùng sức ôm người, đôi môi mềm mại ngăn cản tất cả, nụ hôn Quý Miện rất ôn nhu, rất triền miên, chậm rãi lướt qua lợi và hàm trên, chạm lấy đầu lưỡi đối phương, mang theo hương vị trong trẻo. Lửa giận bốc lên liền bị dập tắt, không kìm được đáp lại đối phương, tràn ngập hoảng sợ lẫn lo lắng đều tan biến trong nụ hôn nồng nàn.

"Anh gặp chuyện sao không nói cho em?" Nụ hôn kết thúc, ngữ khí Lâm Nhạc Dương đã trở nên vô cùng mềm mại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play