Xuyên Nhanh: Tiểu Pháo Hôi Nghịch Tập

Chương 5: Mau Tới Đây Với Vi Sư (5)


1 năm

trướctiếp

Thật sự là làm được rồi!!

An Kỳ nhìn thấy dòng linh khí đang chuyển động trên tay liền kích động.

“Tiểu An học tập kỹ năng vẫn là giỏi” 3333 kích lệ An Kỳ một câu.

“Chính là, cảm ơn ngươi nha” An Kỳ cười hì hì.

3333: (  ¬¬)

Tiểu An nhà nó có vẻ tự luyến.
Người bình thường được khen chẳng phải lên là ngượng ngùng nói “không phải” sao?

Chẳng phải lên nói “ngươi quá lời rồi, ta vẫn chưa tới mức như vậy, đều do ngươi dạy hảo”

Nhưng không có, Tiểu An An nhà nó chính miệng thừa nhận, còn khách khí nói câu cảm ơn.

Đại khái An Kỳ không thấy da mặt mình dày, liền tiếp tục hấp thu linh khí.

Thân thể này còn rất yếu nha, thế giới ngoài kia nguy hiểm như vậy.

An Kỳ không cảm thấy nhiệm vụ lần này đơn giản như vậy.
Nguyên chủ không muốn yêu sư phụ của nàng để không vướng vào những chuyện kia. Vì vậy nàng đã dâng một phần linh hồn lên nghịch tập nhân sinh.

Tất nhiên An Kỳ sẽ không yêu Hàn Mạc. Vậy nên nàng đành theo cốt truyện đi, có câu binh tới tướng chặn, đất tới nước ngăn a.
Đi được bước nào thì hay bước đó, hiện tại nàng cũng chưa có nhiều kinh nghiệm nha.

An Kỳ ở trong trong viện tử một tháng, nửa bước chân đều không rời cửa. Hoàn toàn đều ngủ với tu luyện.

Một tháng này, thân thể cũng đã dần hồi phục, nàng hiện tại đều theo ký tức của nguyên chủ luyện công pháp.
Ở thế giới này, chỉ có kẻ mạnh mới có thể bảo vệ được mình, nàng đây từ trước tới nay chẳng bao giờ có ý nghĩ trông cậy vào người khác, cứ trao hết hi vọng vào người khác che trở mình, còn không bằng chính mình mạnh lên.

Quy chung thực lực quyết định hết thảy.

Tới nỗi, Hàn Mạc và Tuyết Lạc như thế nào An Kỳ đều không quan tâm, nguyên chủ không có nguyện vọng nào dính dáng tới hai người họ, mặc kệ hai người tương thân tương ái, nàng khiến chính mình cường đại là được rồi.

Hàn Mạc hiện tại cũng mặc nàng sống chết, hắn bình bình thản thản đứng trước nữ tử kia.

“Thế nào rồi?” Hàn Mạc lên tiếng.

“Thân thể đã tốt hơn nhiều, sư phụ, vậy còn sư tỷ..” Tuyết Lạc hơi nghiêng đầu nhìn hắn, vẻ mặt hiện ra một tia lo lắng.

“Tuỳ tiện, đừng nhắc tới nàng” hiện tại nhắc tới Đoá Nhi, Hàn Mạc liền không vui.

Hắn không tài nào hiểu nổi vì sao đồ nhi mình thay đổi nhiều như vậy.
Trước kia phải chăng hắn đã bao dung nàng quá nhiều? Hiện tại liền có thể ra tay hãm hại sư muội của mình, thật đúng là hắn không dạy nàng một bài học liền không biết hối cải.

Bất quá cả tháng nay nàng không tìm hắn, chẳng lẽ bị thương không dậy nổi?
Dù gì cũng chính là người mình nuôi lớn, Hàn Mạc nghĩ nghĩ liền ra ngoài tìm An Kỳ.

“Sư phụ...” Tuyết Lạc thấy Hàn Mạc chuẩn bị đi liền lên tiếng.

“Nghỉ ngơi cho khoẻ” nói xong thân ảnh kia cũng biến mất, trên giường Tuyết Lạc cũng chỉ cười nhạt một tiếng. Hiện tại sư phụ ít nhất vẫn còn quan tâm nàng ta, bất quá...cũng chỉ sợ không còn bao lâu nữa hắn sẽ càng thất vọng đi.

Lúc trước, khi Đoá Nhi tìm nàng gây sự thần trí nàng ta gần như đã hỗn loạn, hận không thể giết chết nàng. Chỉ sợ hiện tại cũng đã nhập ma đi.

Nhưng lần này không giống như Tuyết Lạc suy đoán, Đoá Nhi không nhập ma. Cũng càng không có ý định tìm nàng ta gây rối, hiện tại Đoá Nhi đã không phải là Đoá Nhi trước đó rồi.

Kiếp trước, Đoá Nhi nhập ma ra tay hại nàng mất nửa cái mạng đã không có, Hàn Mạc vì nàng một đao xuyên tim Đoá Nhi cũng không có.

“Đoá Nhi” hiện tại vẫn đang hảo hảo luyện kiếm đâu, An Kỳ mấy ngày nay vẫn không ngừng học tập, nhưng dù nàng theo ký ức Đoá Nhi luyện tập vẫn kém hơn nàng rất nhiều.

Cũng phải, nàng mới luyện được mấy ngày vẫn là nên kém nguyên chủ luyện mười mấy năm.

Không có người chỉ dẫn, An Kỳ cảm giác chính mình là học tra, kỹ năng mười phần mười cạn bã.

“Làm sao bây giờ kiếm pháp lại kém tới như vậy?” Hàn Mạc đứng phía xa hướng An Kỳ đi tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp