Bán sắc cái gì cơ? Là bán cái quái gì chứ? Người phụ nữ này đang nói cái quái gì vậy? Ý cô là anh thích ăn mềm có phải không? Triệu Vệ Đông sững sờ, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này - ý nghĩa của việc bán sắc cầu vinh.

Thật ra, Hoắc Sênh không quan tâm lắm đến chuyện của kiếp trước, dù sao kiếp này Triệu Vệ Đông thích cô, cô cũng thích Triệu Vệ Đông, cô bỏ ngoài tai những gì Hoắc San nói. Nhưng lúc ở nhà họ Đàm, cô nghe thấy Vu Văn Thu thổ lộ tình yêu của mình với Triệu Vệ Đông, thậm chí Triệu Vệ Đông còn tặng quà cho người ta nữa, thành thật mà nói tâm tình của Hoắc Sênh không tốt chút nào.

Mà Triệu Vệ Đông đang ở trong phòng bên kia lầm bầm nhặt quả táo ném vào người mình, anh nhíu mày, mở cửa ra khỏi phòng, quay người đi thẳng vào phòng của Hoắc Sênh.

"Hoắc Sênh, mở cửa ra." Triệu Vệ Đông gõ nhẹ cửa, giọng điệu có vẻ bất đắc dĩ: "Hồi nãy em nói là có ý gì? Ra ngoài bán sắc gì đấy là sao, anh chưa từng bán mấy thứ như vậy, em nghe lời, ngoan ngoãn mở cửa cho anh." Anh phải lôi cô ra hỏi cho rõ, lúc trở về cô cứ hành xử quái lạ, xem ra có lẽ là do cái chuyện anh đi bán sắc này rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play