Tất cả đồ vật được mang trở về đều đào bới ra từ trong đống bùn đất, lấm lem bẩn thỉu nhìn không ra bộ dáng gì, trời thì tối, bây giờ tính chiếu ánh sáng đèn pin để canh cũng không tốt, A bà để cho Hoắc Sênh đem một ít đồ vật không thể che đậy đi về trước để phơi nắng, số còn lại thì sáng mai đến lấy tiếp, sau đó để cho Hổ Tử đi vào trong phòng thông báo cho anh trai nó một tiếng.
Chắc là mỏi mắt trông mong đợi cả một đêm, người đã trở lại, để cho nó đi ngủ sớm một chút.
Một lát sau Hổ Tử chạy về tới nói anh trai đã ngủ từ sớm rồi, lay lay hai lần đều không tỉnh, đèn dầu cũng tắt.
A bà thấy lạ liền quay về phương hướng phòng ở của Triệu Vệ Đông để nhìn lại, nhưng lại không nói gì trước mặt Hoắc Sênh.
Đồ vật có thể tìm lại hơn phân nửa, so với Hoắc Sênh đoán trước đó tốt hơn rất nhiều, ngày hôm sau cô đem quần áo ra giặt giũ sạch sẽ rồi phơi nắng trong sân, quần áo sắc màu rực rỡ, sắc thái rõ ràng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT