Tạ Thanh Phong nhìn thấy động tác của gã đạo sĩ già, vẽ mặt cũng không thay đổi, cậu nhìn hành động của lão ta một cách thờ ơ, rơi vào mắt Hách Cát Hâm lại là một cảnh tượng đáng sợ và kỳ lạ, như thể đang quay chậm.
Oán khí màu đen hóa thành từng sợi sương mù, bị thân thể của gã đạo sĩ già hấp thu, cùng lúc đó, những oán khí này hóa thành một thứ giống như màng đen bọc đồ vật, bao phủ cơ thể gã đạo sĩ già.
Gã đạo sĩ già cho rằng đây là biểu hiện của việc công lực tăng cao của bản thân, nhưng cái gì cũng có hai mặt, lão ta làm kiểu quanh co này để đề cao tu vi, nhưng công pháp mà lão ta tu luyện đã bị thiếu một phần, lão ta tu luyện càng nhanh tu vi càng tăng cao, thì cũng sẽ lấy tuổi thọ của lão để bổ khuyết.
Nếu không phải tổ tiên của lão ta hoặc vị sư phụ đã một tay dắt lão ta nhập môn phúc trạch thâm hậu đã mở đường thuận lợi cho lão ta, thì lão ta đã phải chịu phản phệ từ lâu.
Gã đạo sĩ già vốn cho rằng người trẻ tuổi này thực sự có bản lĩnh lớn, vì vậy để hạ gục cậu chỉ bằng một đòn, lão ta khó có được sử dụng pháp bảo đáng tự hào nhất của mình, nhưng không ngờ đối phương lại có vẻ sợ hãi, luôn bất động.
Khóe miệng của gã đạo sĩ già nhếch lên giễu cợt, tiếng chuông trong tay càng ngày càng đinh tai nhức óc, nhưng mà theo oán khí bị lão ta hấp thu càng lúc càng nhiều, lão ta lại cảm thấy có gì đó không đúng, toàn thân lạnh thấu xương nhức nhối, đây là điều mà trước đây lão ta chưa bao giờ cảm thấy.
Chẳng lẽ lần này lão ta hấp thu quá nhiều oán khí?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play