Giữa trưa Cảnh Tỳ đã muốn tìm Tạ Thanh Phong rồi, nhưng lại sợ tức nước vỡ bờ, nếu như lúc này mà anh cứ lì lợm la liếm như thế thì chỉ khiến quốc sư càng thêm khó xử mà thôi, thế nên anh mới nhịn không đến tìm cậu.
Một mình ăn cơm trưa chẳng có mùi vị gì cả, mắt thấy đã đến chiều, Cảnh Tỳ không nhịn được mà vội vàng cầm ví tiền ra chợ mua thức ăn rồi lại vòng đến cổng lớn, muốn làm như vô tình gặp được.
Ban đầu anh né trong bóng tối, chỉ sợ bị quốc sư nhìn thấy trước, thế thì sẽ không giả vờ được. Ai ngờ chờ một lúc, lại thấy quốc sư đi với cả đám người.
Không chỉ có một đám mà còn tặng cho anh một “kinh hỉ” nữa.
Tạ Thanh Phong nhìn theo ánh mắt của Doãn Kim Huy thì cũng nhìn thấy người nào đó ngoài hàng rào sắt. Tuy rằng anh đeo khẩu trang, cũng mang nó, nhưng hình dáng kia khiến cậu suýt không nhịn được mà cong môi lên cười, cuối cùng Tạ Thanh Phong cũng nhịn lại.
Cảnh Tỳ không biết bộ dạng hiện tại của mình có bao nhiêu…
Tạ Thanh Phong cũng nhìn thấy ánh mắt u oán của Cảnh Tỳ nhìn tay mình, thế nhưng cậu không bỏ xuống ngay mà vỗ hai phát rồi mới thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play