Tạ Thanh Phong nhìn định vị, cách vị trí bọn họ tại hiện tại ít nhất bằng
lộ trình hai giờ, nếu thật sự là việc mất mạng, chờ bọn họ tới, sợ là gái trinh
đã thành đàn bà rồi.
Hách Cát Hâm hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này, lo lắng nói: "Đại sư,
phải làm sao bây giờ? Tôi vừa gọi cho anh ta, đáp là không ở khu phục vụ."
Không hiểu sao Biện thiếu không đợi ở trong bệnh viện, bài học lần trước
còn chưa đủ hay sao? Vậy mà lại chạy xa đến một thôn đã bỏ hoang từ lâu ở tận
thành phố kế bên.
Hách Cát Hâm ở thành phố C nhiều năm như vậy, coi như cũng hiểu biết về các
nơi nổi tiếng xung quanh, anh ta vừa rồi thay đổi sắc mặt, bởi vì Biện thiếu
gửi vị trí là thôn quỷ nổi danh ở ngoại thành.
Mười mấy năm trước nơi đó đã hoang tàn vắng vẻ, nghe nói lúc trước nơi đó
đã xảy ra một chuyện mà chết hai hộ mười mấy người, từ sau chuyện đó trong thôn
không còn yên bình nữa, về sau cộng thêm nơi đó nhà ở không nhiều, liền dần dần
chuyển đi, hiện giờ cỏ trong thôn e là đã cao hơn một mét.
Mà mấy năm trở lại đây, có một số streamer thích độc lạ sẽ tới đó và phát
sóng trực tiếp để cố tình tìm kiếm những đề tài kích thích, nếu là trước đây có
lẽ Biện thiếu cũng sẽ chủ động chạy tới, nhưng lần trước nghe tin từ ông chủ
Loan nói, Biện thiếu vừa ở bệnh viện ra sức khoẻ không bị gì lại bị hù đến sốt
nguyên ngày hôm đó, qua hôm sau mới tỉnh.
Hơn nữa chuyện con riêng của cha Biện làm nhà họ Biện náo loạn thành một
nhùi, không phải vì chuyện này mà chạy tới cái thôn quỷ chứ.
Tạ Thanh Phong nói thẳng: "Đi hỏi tình hình chỗ ông chủ Loan, chúng ta
đuổi đến bên kia trước."
Cậu vừa mới bói cho Biện thiếu, hoàn toàn trái ngược với mệnh cách trước
đó, là mệnh rước cái chết, còn bị chết đặc biệt thảm.
Thời gian là ở một giờ sau, nên cho dù lúc này bọn họ chạy tới sợ là cũng
không kịp.
Tạ Thanh Phong sợ nói ra những cảm xúc ảnh hưởng đến Hách Cát Hâm khiến ông
chủ Loan nhận ra mà rối loạn, nên không có nhắc tới, ba người tìm một chiếc xe,
đuổi theo hướng định vị.
Trên đường đi, Hách Cát Hâm gọi điện thoại cho ông chủ Loan, đêm qua ở quán
bar có người tổ chức sinh nhật nên náo loạn hết cả đêm, anh ta uống rất nhiều
rượu và đánh một giấc cho đến tận bây giờ, nếu không phải điện thoại reo mãi,
thì chắc không thể đánh thức được người nào đó rồi.
Ông chủ Loan còn mơ mơ màng màng, nghe được đối diện là Hách Cát Hâm nói
một câu "Biện thiếu xảy ra chuyện." thì sợ tới mức giật mình, tỉnh
hẳn.
Từ trong miệng ông chủ Loan, mấy người Tạ Thanh Phong rốt cuộc cũng biết
nhà họ Biện xảy ra chuyện gì.
Lúc Biện thiếu được đưa đến bệnh viện đúng là không có chuyện gì, ông chủ
Loan thay anh ta gọi điện cho anh cả Biện, sở dĩ không trực tiếp nói cho mẹ
Biện biết, một là sợ mẹ Biện bị kích động, hai là cũng là sợ mẹ Biện trong cơn
giận dữ đi tìm cha Biện sẽ làm rút dây động rừng.
Anh cả Biện cũng không ngờ người cha mà mình luôn kính trọng lại lén lút có
một đứa con riêng xấp xỉ bằng tuổi mình, thậm chí vì đứa con riêng này không
tiếc bỏ đứa con trai nhỏ để chuyển mệnh cho đối phương.
Mặc kệ cha Biện có biết chuyện này hay không, chỉ riêng việc ngoại tình
trong hôn nhân còn giấu diếm ba mẹ con họ để cho người đó nhận tổ quy tông thì
tuyệt đối không được tha thứ, anh cả Biện mấy ngày nay vẫn liên lạc với ông
ngoại bắt đầu điều tra sổ sách của công ty vào mấy năm nay.
Cha Biện bên kia lo lắng như mất nửa cái mạng sợ đứa con riêng bị phản phệ
mà lấy cớ đi công tác, ngược lại, đã cho bọn họ cơ hội tra công ty và những
khoản tiền cha Biện chuyển đi.
Ông chủ Loan lau mặt: "Không đúng, hôm qua tôi còn nói chuyện với Biện
thiếu, cậu ta nói nửa tháng kế tiếp sẽ không chạy loạn nữa, sợ đứa con riêng
chó cùng rứt giậu cắn cậu ta, cậu ta vẫn còn tiếc mạng lắm. À đúng rồi, tôi nhớ
lúc cúp điện thoại, Biện thiếu nói có mấy người bạn đến tìm, có phải họ có vấn
đề không?”
Vấn đề gì, bây giờ không kịp rồi, Tạ Thanh Phong liền nói ông chủ Loan lập
tức liên lạc với người có thể biết được hướng đi của Biện thiếu, sau đó chờ
Hách Cát Hâm cúp điện thoại, bảo anh ta tìm tài khoản mà Biện thiếu sẽ phát
sóng trực tiếp, xem có phát sóng trực tiếp hay không.
Hách Cát Hâm nhận ra không ổn nên cũng không dám hỏi nhiều, sợ Biện thiếu
thật sự khó giữ được mạng nhỏ, đợi đến khi tìm được tài khoản, mới nhẹ nhõm thở
ra, phía trên viết bốn chữ [đang phát sóng trực tiếp] làm anh ta suýt nữa bật
cười.
Nhưng nhấp vào màn hình là màu đen, thỉnh thoảng tín hiệu sẽ không tốt,
nhưng vẫn loáng thoáng có thể nghe được âm thanh: "Anh có phải ngốc không?
Cái mạng này của tôi sắp bị anh hù chết, tôi vừa mới nói tình huống, kết quả bị
anh hù, điện thoại của tôi rớt thẳng xuống hồ nước... Điện thoại di động của
anh có ổn không? Có thể bước đi lên không, vẫn chưa có tín hiệu sao?"
"Ai, có tín hiệu rồi, nhưng không có hình ảnh?"
Theo các loại âm thanh xôn xao, hình ảnh nhoáng lên, rốt cuộc cũng có hình
ảnh, liền nhìn thấy bộ dáng Biện thiếu kinh hoảng thất thố, khuôn mặt gần như
dính sát trên màn hình, nhìn thấy trong lúc livestream còn tưởng rằng anh ta
làm cái gì mới lạ để khán giả cười ha ha mà thôi, nhưng vẻ mặt anh ta buồn rười
rượi đối với màn hình nói: "Đại sư, điện thoại di động của tôi rơi xuống
hồ nước, cứu mạng, nếu đại sư có thấy livestream này, liên hệ với số điện thoại
di động của trợ lý bên cạnh tôi, số điện thoại là..."
Quay đầu hỏi trợ lý bên cạnh, anh ta vội vàng báo một chuỗi số.
【HHH điện thoại này thật hay giả? 】
Tạ Thanh Phong nhíu mày, nhìn về phía Hách Cát Hâm: "Gọi ngay qua đó
đi."
Nhìn đà này hiển nhiên anh ta cũng không coi lời của Biện thiếu là thật,
còn tưởng rằng là một cuộc mạo hiểm lớn, mà gọi muộn một chút chắc là cuộc gọi
đường dây nóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.