Khi Tạ Thanh Phong
đi tới, Thiệu Thư Ba chỉ cảm thấy trong lòng sởn gai ốc, nhất là sắc mặt bình
tĩnh thản nhiên của đối phương, cậu ta có loại cảm giác mọi thứ về mình đều bị
nhìn thấu.
Có phải là ảo giác
không nhỉ? Những việc lén lúc của mình, đối phương không thể nào có thể biết
được.
Cho dù bây giờ cậu
là thiếu gia của một gia đình giàu có, thì cũng chỉ mới được một tháng, chắc
chắn tay cũng không thể vươn xa như vậy để điều tra về chuyện của cậu ta.
Ngay khi Tạ Thanh
Phong đến, thì dãy ghế cho bạn học ngồi ở hai bên đã có hai chỗ trống.
Một chỗ bên cạnh
Thiệu Thư Ba, vốn dĩ là Thạch Nhạc Nhạc ngồi, nhưng sau khi cậu ta rời đi thì ở
đó đã trống ra một chỗ.
Chỗ còn lại ở phía
xa của dãy ghế đối diện với Thiệu Thư Ba, nơi vừa mới bị một vài người chen
lấn.
Nhưng sau khi
nhường chỗ, những người có mặt đều nhìn nhau, ngầm nhớ tới lời đồn đại năm
ngoái, đều nháy mắt với nhau, tự hỏi Tạ Thanh Phong có thể ngồi bên cạnh Thiệu
Thư Ba không?
Tạ Thanh Phong đều
nhìn thấy hành động nhỏ của họ, ngồi xuống chỗ đối diện Thiệu Thư Ba, và chào
mọi người.
Thái độ bình tĩnh
của cậu ngược lại đã khiến một số bạn học cảm thấy họ chỉ đang chạy theo những
tin đồn trước đó, rồi cười đùa nói giỡn hỏi cậu trong một tháng qua cảm thấy
thế nào về cuộc sống trong một gia đình giàu có?
Một mặt là tò mò,
mặt khác, cũng là muốn gián tiếp xác nhận và nhân tiện mở chủ đề này để kết làm
thân, có lẽ sau này sẽ cần đến mối quan hệ này.
Tạ Thanh Phong liếc
nhìn quân bài trên bàn, trực tiếp nện một búa nặng nề: "Tôi đã cắt đứt
quan hệ với gia đình đó."
Xung quanh đột
nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng ồn ào từ xung quanh dãy ghế, khiến
cho góc này càng trở nên yên tĩnh đến lạ thường.
Thạch Nhạc Nhạc vừa
ngồi xuống cầm ly nước cam uống một ngụm suýt nữa thì bị sặc, trợn mắt há hốc
mồm: "Tạ Thanh Phong, cậu đùa đ� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).