Tạ Duy Thanh đóng gói lại chiếc bánh kem, tuy rằng không thể đích thân đưa cho Tạ Thanh Phong, nhưng bản thân anh ta biết là được rồi, tuy nhiên, anh ta cũng không muốn để lại phần tình cảm này của mình cho nhà họ Tạ. Thậm chí ngay cả anh ta, cũng không còn ý định ở lại nữa.
Sau khi đóng gói xong, anh ta lặng lẽ xách sang một bên, đẩy chiếc vali đã được chuẩn bị từ trước, rồi bước đến trước mặt hai người nói: “Con đợi cha mẹ đến tận bây giờ, là vì suy cho cùng cũng phải nói cho cha mẹ một tiếng."
Vẻ mặt của cha mẹ Tạ cuối cùng cũng thay đổi: "Ý mày là gì?"
Tạ Duy Thanh nói: “Mấy ngày nay con đã trả lại toàn bộ tài sản và cổ phần liên quan đến họ Tạ cho cha, từ nay về sau, dù cha muốn giao những thứ này cho Tạ Duy Hoan hay những người khác trong họ Tạ thì cũng không liên quan gì đến con. Hai tiếng nữa, con sẽ bay ra nước ngoài, tìm một công việc mới, mặc dù tiền lương mỗi năm không nhiều nhưng cũng không tệ. Cha mẹ đã nuôi nấng con lớn lên, sau này mỗi tháng con sẽ cấp cho cha mẹ một khoản sinh hoạt phí, xem như lòng hiếu thảo của con.”
Anh ta còn muốn nói gì nữa, nhưng cuối cùng lại cảm thấy không cần thiết, dù sao trong lòng bọn họ, đứa con trai là mình đây cũng không bằng Tạ Duy Hoan.
Cha Tạ tức giận: "Mày là thằng con bất hiếu, ngay thời điểm quan trọng này mà còn muốn đi à? Nếu mày dám bước ra một bước, từ nay về sau đừng bao giờ trở về!"
Tạ Duy Thanh ậm ừ một tiếng: “Được, con biết rồi.” Cuối cùng anh ta liếc nhìn mẹ Tạ đang lau nước mắt, nhìn anh ta trách cứ, trách anh ta không hiểu chuyện, sao có thể bỏ đi như vậy chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT