Tạ Thanh Phong nghe Cảnh Tỳ nói xong thì sửng sốt, không ngờ da mặt của anh lại dày đến như thế.
Tâm cậu không tĩnh á? Mỗi ngày cậu đều niệm thanh tâm chú, sao có thể không tĩnh cho được?
Chỉ là không biết có phải là bốn phía quá yên tĩnh hay không, hay là vì Cảnh Tỳ cứ nhìn cậu không chớp mắt mà Tạ Thanh Phong không có cách nào phản bác lời nói của anh.
Hai tai của cậu nóng lên, biểu tình cứng đờ, một lúc lâu sau cậu mới phun ra mấy chữ: “Anh mới không tĩnh tâm ấy.”
Cảnh Tỳ dùng một tay chống đầu, nhịn không được mà bật cười thật khẽ, anh đè giọng lại nói: “Sao tai cậu lại đỏ bừng thế?”
“Mắt nào của anh thấy nó đỏ?” Vốn Tạ Thanh Phong đáng nhắm mắt, cậu vừa nghe thế thì theo bản năng vươn tay ra sờ lỗ tai của mình, lại nghe thấy tiếng cười đầy vui sướng của Cảnh Tỳ.
Đến lúc này cậu mới nhận ra mình đã bị Cảnh Tỳ lừa, thế là cậu nghiêng đầu nhìn sang: “Anh có bệnh à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT