Mặt trời ngả về Tây, ánh chiều hoàng hôn dần dần buông xuống, đám người Triển Ngưng từ sở thú đi ra.

Tôn Uyển cào cào tóc, nhìn về phía Triển Ngưng hỏi: “Cùng nhau ăn cơm không?”

"Không được, mẹ mình đã nói phải về nhà ăn cơm.” Triển Ngưng đặt hai tay trên vai Triển Minh Dương bắt lấy cậu, chọc cho cậu ở đằng kia cười trốn.

Tôn Uyển chỉ chỉ Triển Minh Dương, “Hạ thủ lưu tình chút đi, mọi người đều sắp cười đến chết.

Triển Ngưng cúi đầu liếc nhìn, đứa nhỏ cười toét miệng giống y như đồ ngốc: “Không được, đứa nhỏ này rất giỏi nhịn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play