Tôn Uyển rất nhanh mang theo người lên, Phác Trạch vẻ mặt bình tĩnh hoàn toàn không có bộ dáng vừa trải qua cuộc cãi vã gia đình ban nãy, thậm chí đối với đám người không quen thuộc như bọn họ cũng không có ý tứ không được tự nhiên hay xấu hổ, cũng không biết nên nói năng lực chịu đựng tâm lý cường đại của anh ta, hay là biến thái.
Phác Hạo bởi vì khóc có chút thảm, hai mắt vốn không lớn bởi vì sưng đỏ hiện tại cơ hồ ngay cả khe hở cũng không nhìn thấy, nhưng cậu vẫn là người đầu tiên bắt được sự tồn tại của Trình Cẩn Ngôn, cũng khàn giọng gọi tên Trình Cẩn Ngôn.
Triển Ngưng đẩy tiểu nhân dính dính trên người mình.
Trình Cẩn Ngôn có chút miễn cưỡng nhấc mí mắt ném qua một cái coi như đáp lại.
Tầng trên cùng bên kia có một cánh cửa nhỏ, vốn là để lại cho người đi lên sửa ống nước, sau đó bởi vì vị trí địa lý không tệ, mùa hè hóng mát nơi tốt, dần dần không ít hộ gia đình cũng sẽ chạy lên đi dạo, bởi vậy ở bên kia đặt một cái thang gỗ tự chế, tuy rằng thoạt nhìn thập phần đơn sơ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT