Hứa Quân Dao đã nghĩ Mạc Phong Tức sẽ cho nàng bao nhiêu thời gian để chuẩn bị, nhưng không ngờ hắn lại tới nhanh đến thế.

Hứa Quân Dao ngủ một giấc tới chiều, cơm trưa cũng không ăn, chiều mới tới dùng cơm chung với Thái Hậu.

Còn chưa ăn được bao nhiêu bên ngoài tiếng Thái giám chói tai vang lên….
“ Hồi bẩm Thái hậu, Thái tử tới thỉnh an người!”
“ Thỉnh an! Ai gia thấy là tới khởi binh vấn tội hơn đấy!” Thái hậu vẫn còn tức giận chuyện Thái tử không nghe lời bà, nên rất cứng rắn.
“ Hoàng tổ mẫu vạn phúc kim an, tôn nhi bận rộn quốc sự không thể tới thỉnh an sớm mong Hoàng tổ mẫu trách phạt!” Mạc Phong Tức hành lễ kính cẩn, hắn rào trước đón sau như vậy Thái hậu còn có thể trách được sao?
Thái hậu hừ một tiếng: “ Thái tử công vụ bộn bề, Ai gia nào giám trách tội, nếu đã là thỉnh an thì xong rồi liền trở về đi, tránh làm lỡ ngươi công vụ.” Thái hậu không khánh khí nói đuổi liền đuổi, ngươi công vụ bộn bề thì đừng lãng phí ở chỗ của ta, ý tứ rất rõ ràng.
Mạc Phong Tức làm như nghe không hiểu mặt dày mày dạn đòi bôig Thái hậu ăn cơm: “ Đã lâu rồi tôn nhi không được dùng thiện cùng Hoàng tổ mẫu dùng thiện, công vụ quan trọng nhưng hiếu kính không thể bỏ qua! Người giận con là con đáng trách, nhưng người hãy để con tận hiếu, tôn nhi bôig người dùng thiện.” Nói xong liền quay qua Hứa Quân Dao “Tiểu hoàng thẩm không để ý chứ!”
Thái hậu còn không nói gì, Hứa Quân Dao có thể nói gì sao? Hứa Quân Dao cười nhạt : “ Thái tử hiếu thảo như vậy, ta nào có ý kiến gì chứ! Thái hậu thân thể thần thiếp không khỏe, không tiện phá hỏng nhã hứng, xin phép trở về nghỉ ngơi trước!” Thái hậu không làm khó nàng, tực tiếp gật đầu đồng ý, còn thấy nàng làm như vậy rất thỏa đáng, Thái tử là ngoại nam, lại từng có chuyện xưa với Mạc Phong Tức nên tránh mặt.
Ta vừa tới nàng liền đi, Quân Dao nàng không muốn gặp ta tới vậy? Vốn dĩ còn muốn xem ở thái độ của nàng để quyết định vài chuyện, nhưng xem ra nàng không muốn cho ta mặt mũi, vậy cũng đừng trách ta.

Mạc Phong Tức đem chuyện phong phi cho Thời Tịnh Kỳ đề nghị với Thái hậu, Thái hậu cũng không có ý kiến.

“ Ngươi trở về để nàng tới chỗ Đức phi học một chút quy tắc trong cung, đừng để nàng sau này như những kẻ không biết tôn ti trên dưới!” Theo học Đức phi chứ không phải Lương quý phi, đây chẳng phải ngầm ám chỉ Quý phi chính là người không biết tôn ti ở câu sau.
Mạc Phong Tức từng nghe nói, ngày xưa Lương quý phi vào cung, xinh đẹp kiêu ngạo, gia thế tốt nên không để ai vào mắt.

Thái hậu không hợp Hoàng hậu, đã từng có ý để mẫu thân của Hứa Quân Dao vào cung, nhưng Từ thị lại không đồng ý, còn nhanh chóng cùng Thời Khiêm định thân.

Xét theo độ tuổi thời gian đó, nhà mẹ nuôi Thái Hậu Tiêu gia đã bị diệt tộc, Thái hậu vốn muốn từ nhà mẹ ruột tìm người, nhưng nhà mẹ ruột của bà ta thân phận quá kém, lại không có nữ nhân nào xinh đẹp cả.

Thân phận thật luôn là cái gai cả đời trong lòng Thái hậu, nếu năm đó không được Tiêu gia nhận nuôi, thì bây giờ Thái hậu cũng không biết là trở thành phu nhân của nhà nghèo nào đó rồi.
Thái hậu từng tỏ ý lôi kéo Lương Quý phi, nhưng Lương quý phi lúc đó thịnh sủng không thèm để ý, Thái hậu hiển nhiên là tức giận.

Sau này cũng cạnh mặt với Lương Quý phi, cũng không có ý sẽ ủng hộ mấy đứa con của nàng ta.

Mãi cho tới khi chuyện của nguyên chủ Thời Quân Dao xảy ra, Thái hậu đã có ý định nghiêng về Mạc Phong Tức, Lương quý phi lúc này đã biết nặng nhẹ nên cũng không còn chống đối Thái hậu nữa.

Chỉ là mọi chuyện không như tính toán, vậy mà Tân nương lại bị tráo đổi, Thái hậu cho rằng Lương quý phi chống đối bên càng ghét Lương quý phi hơn.
Hiện tại Đức phi vẫn là người quản lý lục cung, để Thời Tịnh Kỳ tới theo nàng không phải không thể, chỉ là chỗ Lương Quý phi sẽ khó nói một chút.

Nhưng Mạc Phong Tức còn chuyện cần Thái hậu gật đầu, nên tạm thời vấn đề này sẽ không xung đột với bà.
“ Kỳ nhi nàng biết tiểu hoàng thẩm vào cung, nàng ấy rất vui vẻ còn tới tận Ngọ Môn quan đón Người, tôn nhi nghe nói nàng vì tiểu hoàng thẩm đã đặc biệt dọn dẹp Vịnh Hiên Cung gần với tẩm điện của nàng, con muốn vì nàng cầu người để Tiểu hoàng thẩm chuyển tới đó, trong thời gian Tiểu hoàng thẩm ở trong cung hai tỷ muội nàng có thể chăm sóc lẫn nhau!” Vịnh Hiên cung là nơi gần Đông cung nhất, cũng xa Thọ Khang cung nhất.
Thái hậu đương nhiên không đồng ý, Thái hậu không biết về nội dung thánh chỉ để Mạc Ảnh Quân có quyền phế truất Thái tử nếu như Hoàng đế không may băng hà, nhưng bà cũng như mọi người cho rằng Mạc Phong Tức thèm muốn binh quyền nên mới muốn lợi dụng Hứa Quân Dao.

Hậu cung xưa nay chỉ để cung phi ở, những Vương phi như Hứa Quân Dao thì cũng sẽ được sắp xếp chỗ đặc biệt, Mạc Phong Tức lại chọn ngay cung điện gần Đông Cung, nói hắn không có ý đồ ai sẽ tin.
Hứa Quân Dao cũng không biết chuyện diễn ra sau đó, nàng chỉ biết nửa canh giờ sau khi Mạc Phong Tức rời đi, công công truyền chỉ tới, ngày mai sẽ có người tới giúp nàng thu dọn đồ, tới Vịnh Hiên cung.

Thái hậu cũng cáo bệnh, Hứa Quân Dao biết Thái hậu đây là không muốn gặp nàng.
“ Đông Ca đêm nay đi thăm dò một chút, Vịnh Hiên cung là nơi như thế nào!”
“ Rõ!”
Hứa Quân Dao ở Tây điện Thọ Khang cung một đêm, đêm này nàng ngủ chẳng yên giấc tí nào.

Mãi tới canh ba nàng mới chợp mắt được một chút, Hứa Quân Dao gặp ác mộng.

Mộng này nàng thấy rất nhiều thứ, kiếp này cả kiếp trước, Mạc Ảnh Quân cả đứa con mới chào đời của họ nữa, nhưng nữ nhân được Mạc Ảnh Quân ôm vào lòng không phải nàng, nàng đứng đó gọi lớn lại chẳng ai chú ý đến họ.

Chuyển cảnh Hứa Quân Dao nhìn thấy bộ dạng mình yếu ớt nằm trên dường bệnh, cả người chằng chịt máy móc, cả người cha mà nàng cho rằng không yêu thương nàng kia, ông ấy tiều tụy ngồi bên giường bệnh, tâm sự với nàng rất nhiều thứ, còn cả ông bà nội nữa, đã lớn tuổi nhưng vẫn tới bệnh viện thăm nàng.
Nước mắt trào ra, Hứa Quân Dao hét một tiếng: “ Ba ơi!”
Đông Ca bị nàng kinh động bật dậy từ giường xếp nhỏ: “ Vương phi, người đừng dọa thuộc hạ, người có sao không?” Đông Ca cảnh giác nhìn xung quanh lại chẳng thấy gì, quay lại thì lại thấy Vương phi nhà hộ như phát ngốc trên giường rồi.

Đông Ca sợ hãi giúp nàng bắt mạch, lại không thấy có gì bất thường, vậy tại sao như mất hồn luôn rồi.
“ Tại sao lại ở đây! Ta chưa trở về sao?” Hứa Quân Dao tự mình lẩm bẩm, Đông Ca cũng không hiểu nàng nói gì, Đông ca lại tiếp tục gọi: “ Vương phi!”
“ Ừ, mấy giờ rồi!” Hứa Quân Dao cũng không biết cảm giác của nàng bây giờ là gì, thất vọng ư? Không giống, lồng ngực trống rỗng khiến Hứa Quân Dao chẳng biết lý giải như thế nào cả, chỉ biết trả lời Đông Ca một cách máy móc.
“ Vương phi bây giờ mới là đầu giờ Mão thôi, người ngủ thêm một lát đi!”
Hứa Quân Dao khoác áo ngồi dậy, cả người bị bao chùm trong mệt mỏi, giây phút nhìn thấy thân nhân kia, Hứa Quân Dao đã thật sự tưởng rằng nàng đã có thể quay trở lại rồi, tất cả chuyện ở đây chỉ là một giấc mộng của riêng nàng mà thôi.

Mạc Ảnh Quân sẽ đưa nữ nhân khác về, dỗ dành nàng ta, yêu thương người khác khi nàng biến mất sao?
*Lời của tác giả: Cảm ơn các bạn có tên nick, cảm ơn đã vote cho mình.

Gửi tặng các bạn 5 chương này nhé.

Xin lũi vì tới trễ.

Các nàng ơi comment sôi nổi lên, vote đi tui hứa sẽ chăm chỉ hơnTrần Thị Minh Tâm
Triệu Lệ Dĩnh
Kiêuoanh200594 Nguyên
Ngốc Lỳ
Suri

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play