“ Chuyện của ngươi mà, sao lại kêu ta!” Nàng hỏi nhỏ Mạc Ảnh Quân.
“ Thiếp thấp muốn vào phủ phải được chủ mẫu gật đầu!” Mạc Ảnh Quân khai sáng cho nàng, Hứa Quân Dao cảm thấy cổ đại này đúng thật là ác mà chồng muốn có tiểu lão bà lại còn muốn đại lão bà ra mặt.
“ Lâm thị ngươi không muốn gì đây vương gia nói rồi là con gái ngươi không biết xấu hổ ngươi còn muốn dùng cái trò đấy sao?” Từ thị tức giận lên tiếng, đúng là nữ tử thanh lâu từ mẹ tới con đều không ra gì.
“ Hắn nói liền đúng sao? Con gái ta còn hôn mê chưa tỉnh đâu, ai có thể làm chứng cho hắn, ôi con gái số khổ của ta, lão gia ông phải làm chủ cho con gái của ta!” Lâm thị liền gào khóc hôm nay dù có thế nào bà cũng phải giúp con gái vào được vương phủ, vào được nơi đó rồi còn lo không được sủng ái sao?
“ Vương gia chuyện này….” Đại bá cũng không biết làm thế nào, Thời Tịnh Kỳ thấy trong lòng cực kỳ vui vẻ Thời Quân Dao ta xem ngươi làm thế nào.

Mạc Phong Tức im lặng không nói hắn không nghĩ sẽ xen vào, thủ đoạn của tiểu hoàng thúc này hắn nghe cũng nhiều rồi hơn nữa Mạc Ảnh Quân cũng không phải người thích nữ sắc, năm đó cũng có một nữ nhân khuynh thành mê đắm Mạc Ảnh Quân nhưng cũng bị hắn phũ phàng tới mức thương tâm chạy vào cung làm cung phi cho phụ hoàng hắn.
“ Vương gia, Lâm di nương nói cũng đúng, chàng không có nhân chứng mọi người cũng khó tin!” Hứa Quân Dao góp vui, nàng đương nhiên tin hắn nhưng cũng muốn biết hắn sẽ giải quyết thế nào.
“ Tiểu hồ ly, nàng muốn biết có thể hỏi đại ca!” Mạc Ảnh Quân đưa tay chạm nhẹ mũi nàng khẽ mắng, sau đó liền lôi nhân chứng ra.
“ Đại ca ta?”
“ Vân Triệt huynh còn không ra đợi đến bao giờ!” Mạc Ảnh Quân hướng vào trong gọi một tiếng, Thời Vân Triệt loạng choạng đi ra.

Tình huống này ai cũng không lường trước được, Lâm thị chết đứng tại sao đại công tử lại ở trong đó.
“ Vân Triệt huynh nói một chút!”
“ Ta hơi mệt muốn đi ngủ một chút, Tây phòng trước giờ đều để nghỉ ngơi nên ta liền vào, nằm được một lát thì thấy có động tĩnh vừa ngửng lên thì thấy tam muội lại gần vương gia còn muốn tự mình cởi y phục rồi bị vương gia đá ra ngoài, là như vậy đó!” Thời Vân Triệt nói xong mặt cũng đỏ luôn, lúc nãy hắn ở trong phòng vừa nằm xuống thì Mạc Ảnh Quân vào không tới một lúc thì Thời Tịnh Nghiên lại vào, hắn vừa ngóc đầu còn chưa hiểu chuyện gì thì thấy nàng tự nhiên lại gần muội phu hắn rồi cứ thế trước mắt hắn bị đá ra ngoài.

“ Ha…ha hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm….” Đại bá liền muốn hai câu đem chuyện này ém đi, nhưng Lâm di nương chính là không muốn êm xuôi, hôm nay con gái nàng không thể vào vương phủ sau này sợ cũng không thể vào nhà quyền quý nữa rồi.
“ Không…đại công tử nói thật hay ai biết được là ngươi muốn bảo vệ muội muội ngươi, nếu là thật tại sao ngươi từ nãy tới giờ không ra….”
“ Lâm di nương ngươi vào phủ như thế nào chắc ngươi hiểu rõ, người trong phủ này chắc cũng chưa quên.

Hôm nay ngươi lại muốn dùng cách này một lần nữa nhưng có một điều ngươi không biết phu quân ta không phải là đại bá, câu nói nam nhân nào cũng thế cũng không bao gồm chàng ấy!” Hứa Quân Dao lên tiếng Lâm di nương im bặt, vốn dĩ bà ta còn làm loạn là bởi vì còn dựa vào nguyên chủ vốn dĩ trước giờ đều rất thu mình chưa từng xung đột với họ, nên những người này luôn nghĩ nàng là bao cỏ vô dụng.

Nhưng hôm nay lần thứ hai rồi Hứa Quân Dao khiến họ có cái nhìn khác hẳn về nàng khiến họ không thể tin nổi, chỉ có phụ mẫu nàng không để ý chỉ nghĩ là con gái mình nên như thế này.

Mạc Ảnh Quân nhìn nàng đây là lần đầu tiên có người ra mặt vì hắn, hai chữ phu quân nàng gọi cũng thật dễ nghe.
“ Còn nếu nói về cho một câu trả lời, thì cũng là ta muốn đại phòng các ngươi cho ta một câu trả lời!”
“ Dao nhi không phải chỉ là hiểu lầm thôi sao, không cần làm lớn như vậy, hôm nay hai ngươi lại mặt làm lớn không phải là khó coi…..” Đại bá mẫu nàng cười muốn xoa dịu.
“ Đại bá mẫu nói cũng thật dễ nghe, không phải ta muốn làm lớn mà là Lâm di nương của đại phòng không muốn bỏ qua nha! Nói khó coi chuyện khó coi hơn vừa nãy đại bá mẫu còn nói ra rồi mà!” Lúc nãy không phải ngươi còn kêu ta đem nàng trở về sao? Giờ còn muốn cười một cái qua chuyện.

Lại thị mặt trắng xanh còn muốn nói lại thì bị Thời Tịnh Kỳ nắm chặt kéo lại…..Thời Tịnh Kỳ đầu cực kỳ đau mẫu thân này của nàng đúng là còn chê chưa đủ mất mặt.
“ Đem tất cả về chính sảnh!” Thời Khiêm tức giận lên tiếng, đám người này lại giám trong ngày lại mặt của con gái ông gây sự.

“ Nhị ca tới nói một chút, đi sớm mất vui!” Hứa Quân Dao thấy Thời Cảnh muốn rời đi liền một câu giữ hắn lại.
……
“ Hoang đường các ngươi lại giám làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy? Ngươi đường đường là tiểu thư khuê các lại làm ra loại chuyện như thế, mặt mũi Thời gia bị các người ném đi đâu rồi!” Sau một hồi uy hiếp dọa nạt cùng với khí thế của Mạc Ảnh Quân, Thời Cảnh cũng nói ra toàn bộ.
Thời Tịnh Nghiên muốn hắn đưa Mạc Ảnh Quân tới Tây phòng sau đó nàng sẽ ở trong đó, nha đầu của nàng sẽ gọi người tới bắt gian.

Tính đi tính lại cũng không tính được Thời Vân Triệt lại ở trong phòng cũng không tính được nam nhân kia lại dứt khoát như thế.
“ Đưa đứa nữ nhi không biết xấu hổ này lên am ni cô, đừng để lại xấu mặt Thời gia ta?” Mặc dù rất đau lòng Lâm di nương đang gào khóc ngoài kia nhưng đại bá cũng không thể làm khác, chỉ có thể cố gắng để con trai an toàn.
“ Phụ thân người không thể đối với con như vậy…” Thời Tịnh Nghiên vừa tỉnh lại nghe thấy liền chết lặng, nàng ta tại sao lại rơi vào bước đường này.

“ Đại bá đừng có nhanh giải quyết vậy chứ?”
“ Vậy con còn muốn thế nào!” Đại bá hết sức đau đầu đứa cháu này của ông sao bây giờ lại khó nói chuyện như thế.
“ Vương gia chuyện này chàng bị oan, vậy để chàng xử phạt đi!” Mọi người ngơ ngác để hắn giải quyết xong liền sợ hãi để hắn giải quyết không phải cả đại phòng đều muốn xong sao?
“ Được nghe lời nàng, Thời Cảnh đánh 20 trượng đi Đại giác tự sám hối một tháng, Thời Tịnh Nghiên đánh 20 trượng đi Đại giác tự xuống tóc sám hối một năm!” Mọi người trong sảnh hít một ngụm khí lạnh 20 trượng là muốn lấy mạng người sao, còn Đại giác tự là nơi nào chứ nơi đó chuyên trị mấy công tử tiểu thư không phép tắc, có không ít tiểu thư công tử bị bức tới điên đâu.
“ Phụ thân….phụ thân người mau cứu nhi tử đi, đều tại tiểu tiện tỳ này nàng ta súi giục con, là nàng ta nói ngũ muội muội ức hiếp đại phòng ta còn cái gì mà chỉ cần nàng ta tốt đại phòng sẽ tốt, con chỉ là bị mờ mắt phụ thân, mẫu thân.

Thúc phụ con biết sai rồi người nói với Vương gia một tiếng, ngũ muội ta sai rồi….” Thời Cảnh không quản mặt mũi quỳ xuống van xin, hắn ta đúng là điên rồi mới làm cái trò này.
“ Kỳ nhi, thất vương gia hai người mau nói gì đi!” Lại thị sốt ruột con nàng.
“ Chuyện này vốn là Thời Cảnh sai hoàng thúc tức giận cũng là có lý.” Mạc Phong Tức là người rất để ý mặt mũi nên không muốn để Thời Tịnh Kỳ tham gia vào chuyện này, ngẫm lại mẫu phi nói đúng một đám ngu xuẩn này giúp đỡ hắn thế nào, nghĩ vậy không khỏi nhìn tới nữ nhân kia nếu nàng đứng cùng hắn….

Thời Tịnh Kỳ biết ý của hắn chỉ đành cắn răng không nói gì, Lại thị chết đứng đây là đứa con gái bà luôn tự hào, bây giờ lại bỏ mặc sống chết của đệ đệ nàng không quản.
“ Dao nhi, ngũ nha đầu coi như đại bá mẫu cầu xin ngươi, nhị ca ngươi đức hạnh như nào ngươi cũng biết.

Ngươi nói với vương gia một câu tha cho hắn đánh cũng được chỉ cần đừng đi Đại giác tự….là bá mẫu không đúng không nên chọc giận ngươi….”
“ Dao nhi, vương gia hôm nay là lại mặt không nên thấy máu hay là phạt nhẹ chút cho chúng sám hối tại từ đường thôi được không?” Từ thị vốn mềm lòng liền lên tiếng.
“ Thời Cảnh có thể không cần đi Ngọc giác tự nhưng Thời Tịnh Nghiên phải đi.

Còn đánh vẫn phải đánh nhạc mẫu yên tâm con để người vương phủ tới nhất định sẽ không thấy máu!” Lại thị còn tưởng được tha rồi nhưng nghe thấy người vương phủ bà ngất xỉu luôn, Thời Cảnh cũng nghệt mặt ra nếu là người trong phủ còn có thể kêu nhẹ tay nhưng người vương phủ hắn xong rồi.

Từ thị cũng không nói tiếp nữa bà biết Mạc Ảnh Quân
cũng đã nể mặt bà rồi.
………

“ Nàng tin tưởng ta sao?” Tình huống vừa rồi là ai cũng sẽ hiểu lầm.

Mạc Ảnh Quân trở về cũng không biết thế nào không cưỡi ngựa lại ngồi xe ngựa cùng nàng, đi được một đoạn lại hỏi như thế.

“ Trước kia ta cũng hỏi ngươi như thế, ngươi tin ta! Nên ta không có lý do gì không tin ngươi cả.

Hơn nữa ta đẹp hơn Thời Tịnh Nghiên ta không tin ngươi nhìn trúng nàng ta.

Chỉ tại ngươi nam sắc quá hại người.”
“ Trách ta sao?” Mạc Ảnh Quân bị bộ dáng tự tin của nàng chọc cười.
“ Có lẽ ban đầu mục tiêu của nàng không phải ngươi!” Hứa Quân Dao thực sự đã đoán đúng mục tiêu ban đầu của Thời Tịnh Nghiên vốn dĩ là Mạc Phong Tức nhưng sau khi nhìn thấy Mạc Ảnh Quân liền thấy đổi.
“ Cũng không ngốc lắm!”
“ Ngươi nói ai ngốc!” Hứa Quân Dao lập tức xù lông.
“ Nãy gọi phu quân rất thuận miệng sao?” Mạc Ảnh Quân đổi chủ đề, Hứa Quân Dao ngẩn ra sau đó là mặt đỏ bừng sao lại nói đến cái này rồi.
“ Sao không nói gì?” Hứa Quân Dao cảm thấy cái mặt mình sắp bị đốt cháy luôn rồi, tên này sao đột nhiên lại biến về cái bộ dạng ngả nhớn này rồi, nàng nhịn.
“ Thực ra nàng gọi ta phu quân rất dễ nghe, sau này gọi nhiều một chút!” Hứa Quân Dao mặt càng nóng tên này nhất định là cố ý..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play