Vì sự thoải mái khi ngủ, Cố Uyển chỉ mặc áo cộc cổ tròn vải bông màu trắng rộng thùng thình, Tần Chí Quân vén vạt áo cô lên, một chút cảnh sắc lộ ra làm cho người , anh nóng muốn nổ tung. Anh vén áo cao hơn, khi nhìn thấy vết bớt đỏ nhỏ không to bằng hạt vừng kia, tròng mắt anh trở nên sâu xa.

Nhỏ hơn... Vết nhìn thấy đêm kia?

Anh vừa vui vừa buồn, vui là anh đã xác định được câu nói của cô bé sau khi uống say ngày đó, buồn là thứ kia vẫn còn ở đó. Anh đột nhiên nằm xuống, răng cắn ngực Cố Uyển, da thịt Cố Uyển hơi đau, khẽ cắn đ biến thành nhẹ nhàng gặm nhấm. Cô không khỏi rên rỉ, rồi sau đó cảm thấy ngực có vật gì rơi xuống, lúc đầu là nóng, chỉ chốc lát sau có hơi lạnh và ướt.

Tần Chí Quân hơi ngẩng đầu lên, thấy trước ngực cô có hơi hồng, tay anh che mũi và xông ra ngoài. Cố Uyển cụp mắt nhìn về phía ngực mình, trên da thịt trắng như tuyết có mấy giọt máu đỏ tươi...

Cô che mặt, đưa tay lấy khăn giấy trên bàn gỗ và lau sạch vết máu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play