Phải mất một lúc lâu mới dằn xuống những suy nghĩ bậy bạ trong đầu, Tần Chí Quân sờ tay lên mũi. May quá vẫn chưa bị mất mặt.

Tính ra, ở bên Cố Uyển cũng chưa đầy hai tháng mà anh bắt đầu cảm thấy sắp không biết mình là ai rồi. Chính anh cũng cảm thấy mình thực sự rất giống lưu manh. Từ trước đến nay anh không hề chú ý gì đến mấy chuyện này, trong đầu chỉ có chiến thuật rồi huấn luyện. Sao mà vừa đụng phải Cố Uyển lại thành như vậy rồi chứ.

Cố Uyển hỏi người bán hàng giá tiền cái váy. Người bán hàng mỉm cười giới thiệu bộ váy này may ở Thượng Hải, sợi vải tổng hợp tốt như thế nào. Cố Uyển nghe đến đây thì trực giác mách bảo giá cả sẽ không rẻ rồi. Quả nhiên, sau một đống thứ phông bạt thì người bán hàng kết luận chiếc váy này ba mươi hai tệ, không cần phiếu vải.

Một cái váy phải bỏ ra ba mươi hai tệ, cái này là gần bằng tiền công đi làm hơn một tháng của ba và anh cô rồi. Tần Chí Quân còn muốn mua cho cô một bộ đồ mùa thu mà Cố Uyển làm sao cũng không chịu.

“Ngày kết hôn mang váy mua là được rồi, mấy cái khác lúc về em tự mua vải may là được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play