Cuộc sống quá mức hạnh phúc, an nhàn, Cố Uyển gần như đã quên mất dòng máu yêu quái của cô. Cô bế Điềm Bảo, vô thức an ủi cô bé: “Điềm Bảo đừng sợ, đừng sợ.”
Có trời mới biết bản thân cô run rẩy ghê gớm, tim thắt chặt lại.
Cô bế Điềm Bảo chạy thục mạng, Điềm Bảo cũng không khóc nữa, cô bé cũng không hiểu mẹ làm sao lắm.
Lông mi cô bé còn có giọt nước mắt, nhìn người ba bị thương ở phía sau, hỏi: “Mẹ? Chúng ta không đợi ba à?”Điềm Bảo vẫn khóc, Cố Uyển cảm thấy sắp sụp đổ rồi, nhưng không được, lúc này cô là bầu trời của Điềm Bảo. Cô run tay vỗ lưng của Điềm Bảo: “Đừng sợ, tại mẹ không tốt, mẹ đưa con đi...”
Đuôi của Điềm Bảo làm họ không về được nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT