Sự Cưng Chiều Khó Cưỡng

Chương 6 : Gặp lại bạn cũ


1 năm


Triệu Oản bước ra căn phòng đầy tức giận , cô bước về phòng của mình theo chỉ dẫn của người hầu.

Vào phòng cô chạy tới cái giường to nhảy lên nằm trên đấy suy nghĩ về những việc sẽ làm , cô vẫn luôn thắc mắc tại sao Mặc Thần lại thử thách cô , dẫu biết cô giết người nhưng lại im lặng , suy nghĩ một hồi Triệu Oản chỉ biết lăn qua lăn lại cô nhìn về phía nhà tắm chợt nhớ ra đã đến giờ đi rửa sạch cái thân dơ bẩn này , bởi vì kiếp trước vô số người đã sỉ nhục và chà đạp lên ,nên kiếp này cô  thấy toàn thân mình dơ bẩn muốn chỉ muốn rửa sạch .

Tối đến , trong vô thức mơ hồ khi đang ngủ , cô cảm nhận có ai đó đang đứng bên cạnh mình , nhưng lực người đó rất mạnh nắm chặt tay và che mắt không cho cô nhìn thấy .

Sáng hôm sau ,tia nắng chiếu qua rèm cửa lọt vào mắt Triệu Oản khiến cô thức dậy , tỉnh dậy chỉ thấy cô toàn thân đau nhứt như đêm hôm qua đã có ai ôm siết chặt bản thân cô vậy

triệu Oản bước suống giường đánh răng rồi đi tắm , tắm xong Triệu Oản bước ra ngoài đi xuống cầu thang thì thấy Mặc Thần đang ngồi ăn sáng phía dưới cô liền đi xuống chào hỏi :" Lão Mặc , chào buổi sáng"

Mặc Thần khó hiểu nhìn về phía Triệu Oản :"Tôi già à?"

Triệu Oản cười :"Không , bới vì tôi thấy anh ít nói như mấy cụ già nên tôi gọi anh là Lão thôi "

-Mặc Thần dường như không quan tâm đến cách gọi của cô chỉ nói:"Lấy đồ ăn cho cô ta "

Người hầu bên cạnh gật đầu rồi đi thẳng vào bếp lấy đồ ăn ra cho Triệu Oản -"Cảm ơn"
"À Lão Mặc tối nay mấy giờ tôi xuất phát thế ?" - Triệu Oản ngơ ngác nhìn Mặc Thần

Mặc Thần cũng không cảm xúc :"10 giờ , cô khỏi cần đi tập boxing , tập vô ích "

Triệu Oản nghe vậy liền nói :" Tại sao không cho tôi tập , anh kêu tôi xuất phát sớm như vậy không cho tôi tập , rồi lỡ như tôi bị người ta đánh hoặc giết chết thì sao , anh có chịu nổi không "

-"Cô không cần tập ở nhà tôi dạy"

- Triệu Oản nghe vậy liền hỏi :" Anh dạy ? được không "

-" Cứ Thử , nhưng tôi dạy vô cùng nghiêm khắc ,cô không chịu học cũng phải học "- Nói xong hắn đứng dậy đi lên lầu để lại Triệu Oản phía sau đầy vẻ khó hiểu người đàn ông này bởi lúc thì không thích động chậm , còn lúc thì muốn dạy người ta học, thật khó hiểu

Thấy Mặc Thần đi lên Triệu Oản la to :" Này ,Lão Mặc khi nào tập thế "

phía trên không một ai đáp lại , cô chợt nhớ ra chưa có dụng cụ tập boxing mới  nên đã đi ra ngoài đón taxi đi tới cửa hàng

Khi đến cửa hàng một người đàn ông cũng vừa đi ra khỏi cửa , hắn vừa đi ra Triệu Oản lại đi vào , khi hắn nhìn thấy Triệu Oản liền kéo cô lại , theo phản xạ Triệu Oản bẻ tay hắn ngược ra sau lại nghe tiếng hắn :" Êy êy chờ đã là tôi , là tôi Cố Hào đây ."

Triệu Oản nghe tên Cố Hào liền thả hắn ra :" Cố Hào , anh là ai tại sao lại chạm vào tôi "

Cố Hào với vẻ ngạc nhiên khi Triệu Oản không nhận ra hắn :"Tôi là bạn Cố của cô là bạn học thời cấp 3 cô quên rồi sao , buồn nhe , này bạn Triệu cô cố nhớ lại thử xem , có ai đẹp trai như tôi mà cô lỡ quên hay không "

-" Là anh , tại sao anh lại ở đây "

" Tôi đến đây để mua dụng cụ mà cô cũng thế sao , thật không ngờ bạn học ngoan hiền của chúng ta lại đam mê những thứ này á cô thú vị thật đấy nha , tôi nhớ lúc trước cô đâu thích những thứ này mà nay nhìn cách ăn mặc , của cô cũng khác với lúc trước , nào nói với tôi ai là người thay đổi cô vậy cô Triệu"

Triệu Oản thấy nói với người này thật nhàm chán :" Xàm ,né , hẹn không khi nào gặp lại "

Cồ Hào nhìn hình bóng của Triệu Oản rời đi hắn bổng thì thầm
_Triệu Oản khi nào em mới nhận ra tình cảm của anh , anh yêu thầm em cũng đã 4 năm rồi kể từ năm học cấp 3 em đã làm anh động lòng , sẽ có một ngày anh làm cho em yêu anh và anh cũng được biết bây giờ em đã được gả cho tên Mặc Thần kia nhưng với thân phận thật của anh , anh sẽ giành lấy em , Cô Triệu chờ anh "

Khi quay về Triệu Oản đã thấy Mặc Thần ngồi trên ghế sofa đọc tài liệu cô cứ tưởng hắn không biết liền từ từ đi vào trong như không có chuyện gì xảy ra thì bổng có một tiếng nói vang lên

- " Lúc nãy cô đi đâu "_ Hắn đang nhìn tài liệu nhưng vẫn hỏi Triệu Oản

" Tôi đi mua dụng cụ , không được sao "

-" Gặp ai ?"

Trong đầu Triệu Oản liền nhảy số:" Anh cho người theo dõi tôi "

Mặc Thần không nói gì chỉ khẳng định 1 từ :"Ừm "

Triệu Oản khó chịu nhìn về phía Mặc Thần :" Sao anh dám "

- Mặc Thần bỏ tập tài liệu xuống đi về phía Triệu Oản :" Tôi nói cho cô biết , lúc trước cô là ai hay làm gì tôi không quan tâm , còn bây giờ cô là bà Mặc hành tung của cô cực kỳ quan trọng nếu như cô làm tiết lộ bí mật gì thì tôi giành cho cô chỉ có một từ "CHẾT"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play