Ông lão râu bạc nhìn hồi lâu, lúc này mới hơi chần chờ nói:
- Tướng quân pháp thuật ảo diệu, thanh thế còn ở phía trên của Sơn Đại vương đáng ghét kia.

Chỉ không biết hỏa lực như thế nào thì lão còn chưa phân biệt được.

Lưu Hỏa Thiên Đăng hộ thân Sơn Đại vương kia sinh ra ngọn lửa có thể đốt vàng hủy sắt.

Một thanh đao thép tốt bị Lưu Hỏa Thiên Đăng khẽ liế.m lập tức mềm như mì.
Trong lòng Trần Thất hơi nghi hoặc, lấy ra một thanh đao thép, tùy tay ném vào giữa một đoàn Mầm mống chân hỏa.
Trần Thất luyện Mầm mống chân hỏa này đều là bằng hỏa lực mặt trời ngưng tụ lại cho nên nhiệt độ cực kỳ cao.

Mặc dù tu vi của hắn chưa đáng gì, nhưng đốt một thanh đao bình thường cũng không phải là việc gì khó khăn.

Thanh đao thép bị Mầm mống chân hỏa bắt lấy, trong giây lát liền bị đốt thành chất lỏng màu hồng rơi trên mặt đất, đốt cả mặt đất thành thủy tinh.
Ông lão râu bạc thấy tình trạng này trong lòng mừng rỡ vội kêu lên:
- Pháp lực của tướng quân còn hơn thằng nhãi kia, tuyệt đối có thể thắng không thể nghi ngờ gì.
Trần Thất khẽ gật đầu hỏi về vị Sơn Đại vương kia có bao nhiêu người, am hiểu sử dụng binh khí gì.

Ông lão râu bạc này đều đáp cẩn thận.

Hóa ra ông lão râu bạc này tên là Bức Cát, chính là một con dơi đã thành tinh, sau khi thành tinh đã làm phép cho rất nhiều đồng loại trong tộc.

Dần dần hình thành một nhà đại tộc giống như Tuân gia ở quận Đô Lương.

Chỉ là không may mắn như Tuân gia có tộc nhân có thể trở thành đệ tử của Linh Kiệu Tiên phái, tất cả mọi người trong tộc nhiều nhất cũng chỉ là luyện hết khiếu huyệt quanh người, có khả năng hóa thành hình người.
Đa số yêu quái không được truyền thụ cũng chỉ đạt được cảnh giới này, nhiều nhất học một ít võ nghệ trong nhân gian, chiến lực xấp xỉ với hào kiệt võ lâm tầm thường, chỉ có vài người có chút thiên phú hoặc năng lực kỳ dị.

Giống như con Bạch Ngạch Sơn Quân bị Trần Thất đánh chết kia, hay như thu phục Điểu Tiên Phong, Ưng Cửu Tiêu đều như vậy, khi tranh đấu chúng cũng rất ít dùng thuật, đa số dựa vào khí lực mạnh mẽ và nanh vuốt trời sinh hoặc là những võ nghệ học trong nhân gian.

Yêu quái có thể tự đi tìm hiểu pháp thuật đều là những đại yêu cực kỳ giỏi.

Sơn Đại Vương kia có thể có pháp thuật Lưu Hỏa Thiên Đăng cũng là người nổi bật trong bầy yêu.
Hoàng Tình Sơn Quân luyện thành Hắc Phong Sát có thể cưỡi gió, Trư Cửu Cương luyện thành Mậu Thổ sát khí, nhưng đó là cảnh giới siêu phàm chứ không phải là pháp thuật.
Trần Thất đại khái đã hiểu được bản lĩnh của vị Sơn Đại Vương này, trong lòng có sự tính toán, thầm nghĩ: "Xem ra con yêu quái sơn dương này bản lĩnh cũng không ra gì.

Cũng chỉ như Ưng Cửu Tiêu, Điểu Tiên Phong thôi.

Tu vi của ta nay đã tăng vọt nên không sợ kẻ địch như vậy.

Cho dù pháp thuật Lưu Hỏa Thiên Đăng của hắn ta cũng có cách phá vỡ.

Một khi đã như vậy thì đi núi Phù Lăng một chuyến cũng được.

Chẳng qua hiện giờ không vội.

Chờ ta luyện xong hỏa nha biến hóa, có thể bay lượn thì khi đó dù Sơn dương quái kia có bản lĩnh gì khác ta không đấu lại được cũng có thể chạy trốn."
Bức Cát thấy Trần Thất hỏi han một lượt thì trong lòng trầm ngâm, cũng thầm nghĩ: "Bức gia chúng ta có lẽ không ở lại núi Phù Lăng được nữa.

Có con Sơn dương quái làm đại vương thì sớm hay muộn cả nhà đều bị hại.

Nghĩ như vậy nhưng cũng không biết nơi nào có thể đi, phiền toái càng nhiều.

Gần đây nghe nói Tuân gia ở núi Chú Ấn bị triều đình tiêu diệt, Bức gia chúng ta còn không bằng Tuân gia, nếu có thể cậy nhờ một nhân vật lợi hại, được đại pháp lực che trở mới có thể sinh con đẻ cái.

Ta thấy vị thiếu niên này dễ dàng thu phục Bạch Ngạch Sơn Quân cùng hơn trăm thủ hạ, còn có thể thả ra, chỉ sợ trên người có pháp khí khó lường.

Nói không chừng sẽ thành tài năng mà Bức gia chúng ta có thể nương tựa.

Chỉ cần trung thành và tận tâm, hắn tất nhiên sẽ giúp đỡ một phen, chí ít cũng là thu phục chúng ta làm một loại pháp khí, cũng tránh được rất nhiều tai họa."
Bức Cát thấy Trần Thất còn đang trầm ngâm, vội nói:
- Tướng quân đã đồng ý thu nhận cả nhà chúng ta, chi bằng ta gọi bọn họ đến đây, chuyện khác nói sau được không?
Trần Thất nghe xong cười đáp:
- Tất nhiên là không có vấn đề.

Ngươi gọi cả nhà đến đây, ta đều thu nhận.
Ông lão râu bạc Bức Cát thấy Trần Thất đồng ý thì trong lòng mừng rỡ, lăn một vòng ngay tại chỗ hóa thành một con dơi trắng bay về hướng đông nam.

Hết một tuần nhang, liền có rất nhiều con dơi bay trở lại.

Những con dơi này có con to như bánh xe, cũng có con nhỏ như bàn tay, trên người đều mang theo hành trang, có con to mang theo rất nhiều dụng cụ, nồi bát xoong chảo, giường… không gì không có.
Đi đầu đàn là một con dơi lông màu vàng.

Khi hạ xuống liền biến thành một thanh niên mười lăm mười sáu tuổi, quỳ trước mặt Trần Thất, nói:
- Cha tiểu bối là Bức Cát bảo tiểu bối đến đây tìm nơi nương tựa, đây chính là nhóm cư dân đầu tiên, phía sau còn một đám do đại ca, tỷ tỷ cùng cha ta dẫn dắt.
Trần Thất nghe thấy còn nữa thì trong lòng không khỏi giật mình, thầm nghĩ: "Khu huấn luyện cũng không lớn lắm, cất chứa hơn một ngàn người là cực hạn, nhiều hơn nữa thì không thể.

Huống chi thành Tiểu Phái thiếu lương thực, ta đã thu hơn trăm người đã không biết nuôi nấng như thế nào, giờ nhiều mấy vạn người thì làm sao có cái ăn cho bọn họ?"
Trần Thất trong lòng bối rối, nhanh tay chỉ một cái phát ra một đạo kim quang hóa thành hơn mười cuốn kim văn, rơi vào trong thức hải của người thiếu niên này và hơn mười người phía sau hắn ta.
Trần Thất cố ý ho khan một tiếng, tư thái uy nghiêm nói:
- Các ngươi thành tâm tìm nơi nương tựa ta tất nhiên cấp cho các ngươi chút thưởng.

Thấy các ngươi tu hành còn thô thiển, quyển "“Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh” này rất tuyệt vời, ta tặng cho các ngươi, các ngươi đều phải nghiên cứu cho tốt.
Con dơi lông vàng này vẫn chưa hiểu cha mình tại sao cứ muốn dời nhà đến cậy nhờ một tướng quân vô danh, trong lòng không biết oán thầm nhiều hay ít, cảm thấy cha hồ đồ, đặt tính mạng của cả tộc vào tay một người xa lạ.

Nhưng Bức gia chính là người đứng đầu, không chỉ là những tiền bối, dù là trưởng lão trong tộc cũng không thể vi phạm mệnh lệnh của vị gia chủ Bức Cát này, hắn ta cũng chỉ bất đắc dĩ thuận theo.
Vị công tử dơi này cũng không đoán được, vừa gặp mặt Trần Thất đã cho đồ tốt như vậy.
Phải biết rẳng yêu quái tu luyện toàn bộ dựa vào chính bản thân mình để nghiên cứu, thiếu nhất chính là đạo pháp.

Thật ra tu vi của con Sơn dương quái kia cũng chưa chắc cao hơn Bức Cát.

Chỉ là trong tay nó có Lưu Hỏa Thiên Đăng pháp thuật nên mới có thể ép Bức gia không thể làm gì được, buộc Bức Cát giao ba người con gái ra.
Thiếu niên này thấy Trần Thất hào phóng như vậy thì trong lòng vui mừng vô cùng, thầm nghĩ: "Trách không được cha ta mới gặp đã muốn dọn nhà đến cậy nhờ.

Hóa ra vị tướng quân này quả nhiên thưởng phạt phân minh, lại rộng lượng.

Lần này phúc khí của Bức gia chúng ta đến rồi." Hắn ta cũng biết tốt xấu, lập tức quay người quỳ xuống thành tâm cảm ơn.
Trần Thất tuy rằng có được “Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh”, cũng tu luyện thành công Kim Cương Tam Muội Pháp, có thể thúc giục ra một tầng kim quang bảo tháp hư ảnh hộ thân, có ảo diệu khác nhưng đối với Phật hiệu vẫn không hiểu rõ lắm.

Hắn thoải mái truyền thụ cho người của Bức gia cũng chẳng qua chỉ là vì phát hiện có thêm người niệm tụng kinh văn thì có thể tăng gấp bội pháp lực của cổ tháp.

Chân Long Kình của hắn đã hợp nhất với tòa tháp cổ nọ, pháp lực của hắn cũng tăng lên, đây là chính là một công đôi việc nên hắn không keo kiệt.

Huống chi Trần Thất cũng phát hiện “Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh” này nếu tu luyện theo trình tự thì nhập môn ban đầu rất khó, cũng không sợ về sau có tai họa gì.

Nếu hắn dùng cổ pháp biến hóa một quyển kinh thành tri thức trong thức hải lập tức có thể bắt đầu tu luyện, nhưng vĩnh viễn sẽ chịu sự khống chế của cổ tháp.

Hắn cũng không sợ những con dơi thành tinh này chiếm được đồ tốt sau lại quay đầu trở mặt.
Chỉ là Trần Thất không đủ pháp lực, chỉ có thể biến hóa hai ba trăm cuốn kinh văn, cho nên mới chọn lựa những người Bức gia có đủ pháp lực để đưa kinh văn vào, số còn lại chưa có thời gian quan tâm tới.
Chỉ một lát sau lại có bốn đám dơi kết đội đi đến.

Người dẫn đầu hóa thành một thiếu niên áo trắng cùng một thiếu nữ váy vàng quần màu lục, áo choàng hồng.

Năm nam nữ thiếu niên này chính là năm người con của Bức Cát.

Đại công tử Bức Nghênh, con gái thứ hai Bức Hoan, con gái thứ ba Bức Tinh, con gái thứ tư Bức Ny, con trai út là con dơi lông vàng đến đầu tiên, tên là Bức Bối.
Trần Thất dựa vào uy của cổ tháp biến ảo ra hơn mười cuốn kinh, "ban cho" năm đứa con của Bức Cát lập tức lấy lòng được người của Bức gia.

Bức gia trên dưới có hơn hai vạn nhân khẩu, so với Tuân gia thì đông gấp hai lần.

Con dơi cũng sinh sản nhanh hơn hồ ly, số lượng như vậy cũng không là gì.

Chỉ là nhân khẩu của Bức gia tuy nhiều nhưng tu vi rất kém.

Trong số hơn hại vạn con dơi thành tinh này chỉ hơn trăm người có thể biến hóa hình người, kém đám hồ ly của Tuân gia kia rất nhiều.
Người Bức gia thấy Trần Thất vừa mới gặp đã ban thưởng pháp môn tu hành thì ai cũng vui mừng khôn xiết, vô cùng khâm phục cha mình biết nhìn xa trông rộng.

Trần Thất thấy những con dơi này số lượng nhiều liền đem những người không thể biến hóa cùng với những dã thú thủ hạ của Bạch Ngạch Sơn Quân thu vào trong cổ tháp, để bọn họ ngày đêm niệm tụng kinh văn tu luyện, chỉ để lại hơn một trăm người có thể biến hóa ở lại giữa khu luyện quân.
Từ đó thủ hạ của Trần Thất tăng lên đến hơn hai trăm người, nghiễm nhiên là thế lực lớn nhất của thành Tiểu Phái.
Những thủ hạ này đều được Trần Thất ban thưởng “Đại Nhạc Kim Cương Bất Không Chân Ngôn Tam Ma Da Kinh”.

Tuy rằng những người này tư chất cao thấp khác nhau, nhưng cuốn kinh Phật này ngay cả người ngu chỉ cần lúc nào cũng niệm tụng thì cũng có thể có được thứ tốt.

Cho nên Trần Thất cũng không lo lắng gì.

Mỗi ngày trừ thao diễn trận pháp liền để những người này niệm tụng kinh Phật, ngày ngày trôi qua cũng thảnh thơi.
Trái lại, toàn bộ cư dân của Bức gia rời khỏi núi Phù Lăng khiến cho con Sơn Dương quái rất buồn bực.

Hắn ta vốn ỷ vào trong tay có pháp thuật Lưu Hỏa Thiên Đăng, muốn hàng phục toàn bộ mười mấy đám yêu quái chung quanh làm một Đại Vương.

Nhưng những yêu quái nhà khác không phục hắn ta, cho dù kém nhất cũng nói quanh co, căn bản không muốn giao con gái ra.
Con Sơn Dương quái kia vốn muốn hung hăng một phen, nhưng qua mấy ngày lại phát hiện toàn bộ Bức gia đều dọn đi không thấy tăm hơi.

Dự tính hoàn toàn thất bại, hắn ta tìm những nhà yêu quái khác.

Nhưng bởi vì Lưu Hỏa Thiên Đăng chưa đạt thành, vẫn có nhiều khuyết điểm nên cũng không dám mạo muội trêu chọc.
Nhưng chuyện Trần Thất thu phục Bạch Ngạch Sơn Quân, lại thu nạp người của Bức gia dần dần truyền trong miệng các yêu quái khác đến tai của Sơn Dương quái.

Hắn ta biết là Trần Thất giở trò quỷ, trong lòng thầm giận, nghĩ: "Ta phải đi tìm thằng nhóc này xả xui mới được, chỉ sợ bản lĩnh không đủ, ngược lại gặp độc thủ của hắn.".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play