Bên trong điện, Cố Thanh Giác thành thật đau lòng cho nhị sư huynh, còn Vân Thính Lan lại đau lòng cho tiểu sư đệ, suy nghĩ của hai người rõ ràng không cùng hướng nhưng vẫn nói chuyện rất mượt, khiến hệ thống không thể không bật ngón cái, thật lợi hại.
Sư huynh đệ mỗi người một câu nói đến khi sắc trời bên ngoài tối hẳn, Vân Thính Lan mới để cho Cố Thanh Giác đi nghỉ, sau khi nhẹ nhàng đi ra ngoài mới thuận tay tạo thêm kết giới cách âm, khẽ gật đầu với mấy người chờ bên ngoài đại điện.
Kỳ Linh thở phào nhẹ nhõm, "Nếu đã vậy, ngày mai ta sẽ dẫn y rời khỏi đây."
Ân Minh Chúc siết chặt tay, biết việc Cố Thanh Giác đã như ván đóng thuyền, dù hắn không muốn tách ra nhưng không dám ép buộc, "Ta đi sắp xếp hành lý cho sư tôn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT